LỄ TÌNH NHÂN ĐẪM MÁU - Trang 307

Đôi mắt Tả Kình Thương u ám: “Đây cũng là chi tiết mà tôi chưa giải thích
được.”

“Phải chăng hắn ta muốn tránh bản thân trở thành người đầu tiên phát hiện
thi thể?” Âu Dư Nặc suy đoán, “Bởi vì người phát hiện thi thể cũng sẽ
bịchúng ta đưa về thẩm tra.”

Chúc Minh Nghiên lườm cậu ta, “Hắn tachỉ cần đến nơi đó vào tối ngày
hôm sau, vậy người phát hiện được thithể sẽ chính là một người phụ trách
trang trí khác.”

“Dẫn thẳng hắn ta về Cục cảnh sát để thẩm vấn là biết ngay thôi.” Thư Tầm
nói một câu trúng đích.

An Hải Hạp vỗ trán, vội vàng hạ lệnh: “Đi! Đi bắt người! Trong vòng mười
hai giờ phải tóm được hung thủ về đây!”

Mọi người đều rất hăng hái, cầm đồ đạc của bản thân rồi lập tức ra
ngoài,văn phòng tổ trọng án từ ồn ào đông đúc trở nên yên tĩnh trong nháy
mắt. Tả Kình Thương, Thư Tầm, Chúc Minh Nghiên mỗi người ngồi một
góc, trong phút chốc cả ba đều im lặng.

Vụ án được phá giải là chuyện vui,nhưng Chúc Minh Nghiên lại thấy vừa
vui vừa buồn. Vui là vì một vụ ánkinh khủng và khó khăn như vậy mà chưa
tới một tuần đã xác định được kẻtình nghi, đến khi hung thủ bị bắt, họ chắc
chắn sẽ nhận được lời khentừ Tỉnh ủy; nhưng buồn vì, một khi vụ án kết
thúc, Tả Kình Thương sẽ trở về Thủ đô, cơ hội nhìn thấy anh về sau sẽ vô
cùng ít ỏi chứ đừng nói là được ngồi cùng anh dưới một mái hiên, mặt đối
mặt nói chuyện với anh.

“Giáo sư Tả….” Chúc Minh Nghiên không kìm lòng được gọi anh, vừa nể
trọng vừa tha thiết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.