LỄ TÌNH NHÂN ĐẪM MÁU - Trang 394

Dựatheo những lời này thì Dương Tiệp đúng là một vũng bùn, ai không
cẩnthận dẫm phải sẽ bị hắn từ từ kéo vào vực sâu của nhục nhã đau khổ.

Vào những lúc như thế này chỉ có Tả Kình Thương là vẫn còn lý trí tới
mứctàn nhẫn. “Những người khác cô không tiện tiết lộ ra ngoài cũng
khôngsao. Nhưng xin cô khai báo đồng bọn của cô là ai?”

Ngô Tĩnh ngừng khóc, bình tĩnh nói: “Tôi không có đồng bọn.”

Thư Tầm lấy ra bản danh sách người bố trí hội trường, chỉ rõ: “Trước khi
vụ án xảy ra, cô chưa từng tới hội trường lớn.”

Ngô Tĩnh nở nụ cười thê lương, “Bản danh sách trong tay các vị chỉ bao
gồmnhững người tham gia bố trí hội trường, còn những người khác thì sao?
Các thầy cô giáo, học viên đi ngang qua ai cũng có thể đi vào xem xétmột
chút, là trợ giảng của Dương Tiệp, tôi tới hội trường lớn cũng làchuyện hợp
lý. Tôi nói thật tôi đã tới hội trường lớn, còn giấu bản mẫubom vào trong
bục giảng. Tôi không có đồng bọn.”

Lương Tử Mi liếc nhìn Vưu Nghĩa, hai người ngầm trao đổi ánh mắt với
nhau, sau đó VưuNghĩa hỏi: “Cô đặt bản mẫu vào vị trí nào của bục
giảng?”

“Dưới đáy bục giảng.”

“Phạm vi dưới đáy bục giảng quá lớn, cụ thể là chỗ nào của đáy bục giảng?
Sát bên trong hay gần bên ngoài? Bên phải hay bên trái?”

Ngô Tĩnhlấy ra một chiếc điều khiển từ xa đặt lên bàn, tự tin đáp: “Cho dù
đặt ở vị trí nào đi chăng nữa chỉ cần bấm nút thì lúc nó nổ tung Dương
Tiệpcũng không thể sống sót. Cho nên tôi đặt bừa quả bom vào một chỗ
nào đó, lúc đó tôi rất hưng phấn nhưng cũng hơi sợ sệt nên tôi đã quên
mình đặt nó ở vị trí cụ thể nào rồi. Việc nó nổ ở vị trí nào quan trọng
lắmsao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.