LỄ TÌNH NHÂN ĐẪM MÁU - Trang 474

Trong khi cô nói thì Hồ Hiệu đãkịp thay áo khoác lông, muốn tới phố ẩm
thực trong tâm trạng hăm hở phấn khích, “Có khi hắn mắc phải bệnh hiểm
nghèo nào đó chết rồi cũng nên?Chúng ta mau đi ăn cơm thôi, em chết đói
tới nơi rồi.”

Mỗi thànhphố có nhiều khách du lịch tới thăm đều có một hai con phố ẩm
thực đặcsắc, phố ẩm thực Bắc Yến nằm ở đường Ô Đông, sườn dê luộc,
canh lòng dê, mũi dê sốt, ngoài ra còn có đủ loại đồ nướng khiến người ta
nhìn hoa cả mắt, trong mũi chỉ toàn mùi vị của thịt dê.

Hồ Hiệu như một concá chạch, luồn tới luồn lui giữa dòng người, tò mò
nhìn cái này xem cáikia, mua rất nhiều thứ, bản thân ăn không hết thì ép Kỷ
Phương Hủ ăn hộcô nàng.

Thư Tầm tới từ vùng Ba Thục nên không quen ăn đồ BắcYến, món nướng
lần trước cô cũng thấy không quá ngon, lạp xưởng, mì, đầu thỏ nấu cay ở
quê cô thơm ngon hơn nhiều, thịt dê ở nơi đây vì muốn đảm bảo độ ngọt
ban đầu, hầu hết đều luộc với nước, thêm muối gia vị, chỉvậy mà thôi. Đi
dạo một hồi, người người đông đúc rất náo nhiệt. Hươngvị bánh sữa tươi từ
xa bay tới, Thư Tầm mua một suất, ăn chung với TảKình Thương.

Nhớ lúc trước khi cô đi học đại học, mẹ Thư thườngnhắc nhở Thư Tầm,
đừng có vừa đi vừa ăn trước mặt con trai trông rất vôduyên. Thế nhưng khi
lên đại học Thư Tầm lại phát hiện, có rất nhiều côgái vừa đi vừa ăn vặt
cùng bạn trai, dường như vô cùng hạnh phúc.

Một lần, rốt cuộc Thư Tầm cố lấy dũng khí, giơ cao món ăn ngọt mà mình
đang ăn, Tả Kình Thương có thể nể tình mà nếm thử một chút hay không,
ai ngờ tên này chỉ hơi nhướng mày, nói một câu “Anh không ăn đồ ngọt”,
thẳngthừng cự tuyệt tấm lòng của cô. Cô bực bội ăn hết món ngọt đó một
mìnhrồi về ký túc xá luôn. Khi ấy anh đã kéo cô lại ngay, bất ngờ hôn
lênmôi cô, một lúc lâu sau mới buông ra, nói: “Ngọt quá… may mà anh
khôngăn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.