LỄ TỐT NGHIỆP CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 109

"Lần này mình sẽ tóm được một anh chàng đẹp trai nhà giàu, hơn hẳn

cái thằng rẻ rách kia mới được. Đã bao nhiêu lần mình bảo Ryosuke đập
quách cái nhà cho thuê cũ nát ấy đi, bán phắt đi rồi quy ra tiền cho rồi, thế
mà hắn không nghe, vẫn chịu cảnh nghèo kiết xác; ai cần cái loại đàn ông
như thế. Giấc mơ của mình là phải lấy được chồng mình tính cơ mà."

Chị Tamako say sưa nói ra rả, đi đằng trước tôi gõ gót giày cồm cộp

xuống mặt đường.

"Nhưng nếu thế thì chị đến nhà thầy làm gì nữa?"

Vừa nghe tôi nói mặt chị ta đã quàu quạu, và trịch thượng hỏi lại tôi.

"Thì tao quên chưa nói cho nó, là sắp đến lễ shichi-kaiki của bác họ

hàng rồi đấy. Chắc nó cũng chẳng định đến đâu mà. Còn mày tìm Ryosuke
có việc gì?"

(Gần giống đám giỗ, tổ chức vào sáu năm sau ngày mất)

"Em đến thăm bệnh. Hình như tim mạch thầy không được tốt, em lo

lắm."

"Tim mạch?"

Chị Tamako làm mặt hơi ngạc nhiên, nói:

"À rồi, thỉnh thoảng lại lên cơn chứ gì? Cái đó thì..."

Đang nói nửa chừng chị bỗng khựng lại. Giọng chị ta nghẹn ứ trong

cổ họng, mắt trừng trừng nhìn một thứ gì đó. Sao tự nhiên lại thế này? Vì
cớ gì mà chị lại hoảng hốt đến vậy?

Tôi ngoảnh lại nhìn theo ánh mắt của chị Tamako. Hướng đó là tầng

hai ngôi nhà cho thuê cũ kỹ, giữa cơn mưa đêm như bao sợi chỉ màu bạc rủ
xuống. Trước cửa căn phòng ở góc hướng Đông Nam của thầy là hai người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.