LỄ TỐT NGHIỆP CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 172

Mà còn Kai nữa... Tại sao lại chết chỉ vì chuyện như thế chứ?"

Hitomi nuốt nước mắt nói tiếp.

"Không, tớ biết rõ mà. Tớ biết Kai cô đơn đến mức không thể nào

sống mà không có một ai khác. Tớ biết không được phép bỏ Kai lại một
mình.

Vậy mà... Tớ đã phản bội Kai. Lúc Kai mất đi, hẳn cậu ấy chỉ có một

mình, cô đơn kinh khủng lắm. Chẳng lẽ Kai sinh ra chỉ để bị phản bội, rồi
chết đi như thế thôi sao? Chính tớ là người đã khiến Kai phải một mình."

"Không phải đâu mà Hitomi, không phải đâu..."

Việc Hitomi hối hận, trách cứ bản thân vì đã không thể ngăn cản được

cái chết của Kai như mũi dao giày xéo trái tim tôi đau đớn, tôi ôm chặt lấy
vai cậu ấy, và cứ lặp đi lặp lại.

"Không phải đâu, không phải lỗi của Hitomi đâu..."

Đêm hôm ấy, tôi, Hitomi và con chuột bông ngủ chung một giường.

Trong căn phòng tối mò chỉ thắp duy nhất một ngọn đèn quả nhót, Hitomi
vẫn đang khóc.

"Này, Hitomi ơi, cậu... định đi xem phim gì với Kai thế?"

"... Tớ không biết..."

Cậu ấy thì thào đáp lại, vẫn quay lưng về phía tôi.

"Kai không nói cho tớ, bảo muốn giữ bí mật đến phút chót... Nhưng

giá như cậu ấy không phải sinh ra làm người, mà được trở thành cây... Thì
có lẽ Kai đã hạnh phúc."

"Cây?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.