LỄ TỐT NGHIỆP CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 38

Tôi xin lỗi. Hãy tha lỗi cho tôi nhé. Giờ đây, tôi không còn tâm trí nào

để lo nghĩ cho em nữa rồi. Tôi chỉ muốn nỗi buồn này chấm dứt.

Tôi là kẻ chỉ biết đến cái tôi của bản thân mình. Dù cho em có căm

ghét tôi, thì cũng không có gì sai cả.

Nhưng tôi chỉ xin em hãy hiểu cho tôi.

Tôi và em, chúng ta là đồng phạm - là những kẻ đã đẩy chàng trai vừa

cứng đầu, vừa tinh tế, luôn đi theo chủ nghĩa bí mật và cũng vô cùng đáng
thương ấy vào đường cùng.

Chỉ có em mới có thể hiểu được cảm xúc thật sự của tôi. Và cả những

suy nghĩ méo mó này, cả con tim u uất này. Và cả tội ác không thể dung tha
này, chỉ với em, tôi mới có thể bộc bạch.

Vì vậy nên sau khi hoàn thành những chuẩn bị cuối cùng, tôi đã đến

tìm gặp em đó.

"Anh Konoha!"

Nghe tôi gọi, anh Konoha đang ngồi trên chiếc ghế cạnh cửa sổ, viết

tiểu thuyết bằng chiếc máy tính xách tay quay sang trợn tròn mắt nhìn tôi.

Tôi lao đến phía trước chiếc bàn, chống cả hai tay rướn người qua.

"Anh hãy nói cho em biết Hitomi có chuyện gì đi ạ! Chắc chắn có liên

quan đến thầy Oshinari! Cả cậu ấy với thầy đều kỳ lạ lắm!"

Tôi kể bằng hết cho anh những gì vừa xảy ra ở phòng thủ thư.

Chuyện thầy cứ liên tục ép tôi phải từ bỏ anh Konoha. Và rồi rời khỏi

phòng thủ thư như đang chạy trốn điều gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.