LỄ TỐT NGHIỆP CỦA CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG TẬP SỰ - Trang 42

Nỗi lòng... ?

Tôi thì thào tựa đề của cuốn sách. Tác giả là Natsume Souseki.

Sống lưng tôi hơi run lên vì hồi hộp.

Anh Konoha tuyên bố như thể một hiền giả trao lời khuyên cho đoàn

người lữ hành.

"Em đọc thử đi... Chắc chắn bên trong câu chuyện này, có ẩn giấu lời

giải cho bí mật giữa Fuyushiba và thầy Oshinari đó."

Trên chuyến tàu từ trường về nhà, rồi tiếp tục trên bàn ở phòng riêng,

tôi say mê lật giở từng trang quyển sách. Bụi bám đầy những trang sách
khô khốc, dính lên cả đầu ngón tay tôi loạt soạt. Nhưng mà tôi cũng chẳng
bận tâm, chỉ chăm chú đuổi theo như muốn nhấm nháp từng con chữ.

Trong giờ học ở trường tôi đã từng được đọc vài đoạn trích trong Cậu

ấm ngây thơ và Tôi là mèo của Souseki rồi. Cả Nỗi lòng cũng được trích
một phần trong sách giáo khoa trung học. Thế nhưng đây là lần đầu tiên tôi
đọc hết tác phẩm này từ đầu đến cuối.

Từng áng văn súc tích mà tinh tế rất tự nhiên ngấm vào tâm trí tôi.

Xung đột giữa những nhân vật được miêu tả đè ép lên lồng ngực và cổ
họng tôi đến khó thở, và chẳng biết tự bao giờ tôi đã quên mất cả thời gian,
hoàn toàn chìm đắm vào câu chuyện.

Tác phẩm được chia thành ba chương, lần lượt là Tiên sinh và tôi, Cha

mẹ và tôi và cuối cùng là Tiên sinh và bức di thư.

Nhân vật chính trong tác phẩm là "Tôi", đang là sinh viên đại học, vô

tình làm quen với Tiên sinh là một người đàn ông gia giáo lớn tuổi hơn. Tôi
mến phục Tiên sinh và thường xuyên lui tới nhà thăm hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.