LỆNH TRUY NÃ ĐÔNG CUNG- ÁI PHI ĐỪNG VỘI TRỐN! - Trang 1040

chúng tôi là nhà buôn bán nhỏ, bạc này đưa thì không có tiền trả lại a!”

Thường Hy sảng khoái cười một tiếng, cố ý đè thấp thanh âm xuống,

nói: “Không cần trả lại, chẳng qua là ta có chuyện cần thỉnh giáo cụ, không
biết cụ có thời gian nói vài câu cùng ta hay không?”

Cụ bà kia có chút ngại ngùng nhận lấy thỏi bạc nhỏ, ngồi xuống phía đối

diện với Thường Hy, nói: “Khách quan có điều gì muốn hỏi thì cứ hỏi, bây
giờ cũng không bận lắm, đợi lát nữa bận rộn liền không tiếp được.”

Thường Hy cắn một miếng bánh hấp, lại uống một hớp nước đậu xanh,

khen: “Thơm giòn ngon miệng, quả nhiên là đồ tốt!”

“Đây cũng không phải là bà già này khoe khoang, hai lão nhân chúng tôi

bày bán ở đây cũng đã được mấy thập niên, bánh hấp này nổi tiếng xa gần.
Đậu xanh này do ông bạn già nhà tôi tự mình xay nghiền, có bí quyết gia
truyền, dĩ nhiên là hương vị khác với những nhà còn lại…” Cụ bà vừa nhắc
tới mấy chuyện thế này là lại thao thao bất tuyệt. Thường Hy rất có kiên
nhẫn lắng nghe, thỉnh thoảng lại phụ họa theo đôi lời, không khí giữa hai
người ngày càng dung hợp.

Từ ăn đến mặc, từ mặc rồi lại nói đến ở, rất tự nhiên đề tài được chuyển

đến mấy ngôi nhà. Thường Hy thấp giọng mà nói ra: “Tiểu sinh gần đây
nhìn trúng một ngôi nhà, chẳng qua là nơi này hàng năm không người ở,
cũng tìm không thấy chủ nhà, không biết lão bà bà có biết nhà kia là của ai
hay không?”

“Công tử nói phòng ốc nào, nếu là trong khu vực này thì đúng là lão bà

tử này không cái nào không biết cả, nhưng nếu không phải ở đây thì cũng
không dám nói.” Cụ bà cười nói, nhìn bát nước đậu xanh của Thường Hy
đã thấy đáy liền nhanh chóng đi lấy thêm một bát mới. Thường Hy vội
vàng cám ơn, lúc này mới nói tiếp: “Chính là tiểu viện tận cùng trong ngõ
nhỏ trước mặt đó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.