LỆNH TRUY NÃ ĐÔNG CUNG- ÁI PHI ĐỪNG VỘI TRỐN! - Trang 1299

nào ở Đỉnh Nguyệt quốc thì giang sơn này về tay ai còn chưa xác định
được.

Chỉ là không nghĩ đến chút chuyện nhỏ như vậy Dương Lạc Thanh cũng

làm không xong. Hôm nay thật là cao hứng hụt một phen!

Thường Hy không chút hoang mang, đôi mắt đẹp liếc một vòng trên mặt

Dương Lạc Thanh, lúc này mới nhìn Mị phi cười nói: “Mị phi nương
nương quả thật là có tấm lòng bao dung độ lượng, chỉ trách nô tỳ trước kia
quá thiển cận rồi!”

“Lời này của ngươi có ý gì?” Mị phi lạnh lùng nói.

“Nương nương lần đầu tiên bị giáng chức không phải là vì Dương quý

nhân chứ? Lần thứ hai bị giáng chức cũng là vì Dương quý nhân. Nguyên
tưởng rằng nương nương sẽ không bao giờ tha thứ cho Dương quý nhân,
không nghĩ tới ngài nhanh như vậy đã quên hết ân oán trước kia rồi. Này
không phải là do nô tỳ lòng dạ hẹp hòi suy nghĩ thiển cận sao?” Tiếng cười
thanh thúy của Thường Hy phiêu lãng khắp trong khách sảnh.

Mị phi biến sắc. Mặt Dương Lạc Thanh trắng bệch, cắn răng thật chặt

nói: “Ngu thượng nghi chỉ cần quản tốt chuyện Đông cung là được rồi,
không nghĩ tới còn có thời gian ở chỗ này rảnh rỗi tốn hơi thừa lời. Nương
nương và ta chỉ là có chút hiểu lầm, nói rõ là không sao rồi, há lại để cho kẻ
tiểu nhân châm chọc ly gián sao?”

“Đúng vậy, ta là tiểu nhân, ngài là người tôn quý, nhưng một người tôn

quý như ngài tại sao vô duyên vô cớ lại chạy đến nơi này? Hơn nữa Mị phi
nương nương thật là gặp đúng năm bất lợi, gặp gỡ phải người như ngài. Hai
người có thể là bát tự không hợp, tuổi xung khắc nhau, nếu không nương
nương hai lần bị biếm truất cũng không trùng hợp như vậy mà bắt gặp ngài.
Tục ngữ nói không khéo không thành sách, nương nương, ngài nói có đúng
không?” Thường Hy nhàn nhạt mà cười. Khích bác ly gián mặc dù không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.