LỆNH TRUY NÃ ĐÔNG CUNG- ÁI PHI ĐỪNG VỘI TRỐN! - Trang 1381

Nam tử trung niên kia cẩn thận nhìn bức họa, một hồi lâu mới lên tiếng:

“Tiểu dân chưa từng nhìn thấy qua người này. Nơi đâu hoang sơn dã lĩnh
làm sao có thể có được tiên nữ như thế này! Nếu như thực sự có thì nhìn
thấy cũng sẽ không quên!”

Quan nhân kia có vẻ thất vọng, hừ lạnh một tiếng, phất phất roi ngựa đối

với người phía sau nói: “Tiếp tục đuổi!”

Một đám người gào thét đi qua. Thường Hy nhìn bóng lưng bọn họ mà

lâm vào trầm tư, lúc nào thì nàng trở thành khâm phạm triều đình? Dính
phải điều này, về sau làm sao có thể sống yên ổn?

Nam tử ngồi vào trong buồng xe, nhìn gò má Thường Hy, sau đó cười

nói: “Con trai, ta đói bụng, chúng ta đi nhanh đi, buổi trưa tìm một chỗ nghỉ
ngơi a!”

Thường Hy liếc mắt nhìn nam tử đang cười rực rỡ với mình, chau mày,

muốn nói cái gì, nhưng nhớ đến vừa rồi hắn mới giải vây cho mình liền
không nỡ nói ra lời khó nghe. Nhưng muốn thân cận với hắn một chút cũng
không thể, dù sao bọn họ cũng là người xa lạ.

Hơn nữa Thường Hy cảm thấy kẻ có khí phách, lại mặt dày mày dạn đi

theo nàng này không phải là đèn cạn dầu, hắn nhất định có bí mật gì không
thể nói. Chỉ bằng vài ba lời hắn vừa nói liền đuổi được đám binh lính kia
đi, người này làm sao có thể là dạng ngay cả cơm ăn nước uống cũng
không kiếm nổi đây? Nhưng hắn tại sao lại gắt gao dính chặt lấy nàng?
Nhìn bộ dáng hắn hào hoa thế này, tuổi lại một xấp dày rồi, thật khiến
người ta đoán không ra hắn là người như thế nào? Đến từ nơi nào? Tại sao
lại bám dính lấy nàng, thay nàng giải vây như vậy?

Thường Hy có một loại cảm giác rất kỳ quái, nàng chắc rằng nam tử này

đã nhận ra người trong bức họa là nàng rồi, nhưng tại sao hắn lại không mở
miệng hỏi nàng một chút? Thật là không nghĩ ra!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.