LỆNH TRUY NÃ ĐÔNG CUNG- ÁI PHI ĐỪNG VỘI TRỐN! - Trang 1406

“Ừ, nhất định. Buổi chiều ánh mắt nàng nhìn ta có chút không giống, ta

biết là biểu muội chắc hẳn đã nói với nàng cái gì. Lấy tính cách của nàng
thì nhất định sẽ tới, cho nên, ta đang đợi.” Tiêu Vân Trác chậm rãi nói,
thanh âm vô cùng tự tin.

“Nếu ta không tới thì sao?” Thường Hy hỏi ngược lại.

“Nàng nếu không đến… Vậy thì ta sẽ đến phòng nàng, đánh mông

nàng!”

“…” Thường Hy há hốc miệng không nói lời nào. Rõ ràng nên cảm thấy

tức giận nhưng lại cứ dâng lên ngọt ngào trong lòng.

Ánh trăng nhu hòa xuyên thấu qua màn lụa mỏng đi vào, chiếu lên thân

thể đã gắn chặt của hai người, phủ thêm một tầng bạc sáng. Đêm lặng như
nước. Cách bức màn lụa, hai người thâm tình dào dạt, Thường Hy chủ động
ôm lấy cổ Tiêu Vân Trác, ngẩng đầu dán lên gương mặt của hắn, nói: “Thật
xin lỗi, ta không nên không tin chàng. Ta không nên bốc đồng khiến chàng
gặp nguy hiểm, đều là ta không tốt…”

Nói còn chưa dứt lời, đôi môi đỏ của nàng đã bị một mảnh mềm mại

lạnh như băng ngậm lấy, trằn trọc cắn mút ôn hương nhuyễn ngọc, nhiễu
loạn hơi thở nàng. Bàn tay lần đến trước ngực nàng, nhẹ nhàng xoa nắn nơi
đẫy đà. Tương tư nồng đậm như vậy để cho hắn một khắc cũng không thể
đợi được, nhanh chóng thoát ra xiêm y của nàng, cúi đầu gặm cắn thỏa
thích.

Gió đêm lay động màn lụa gợn lên tầng tầng sóng cuộn, khiến cho màn

đêm trong trẻo lạnh lùng thêm một phần đáng yêu. Trong trướng gấm rèm
che, hai người mải mê quấn quít, đến ánh trăng cũng phải thẹn thùng mà
nấp sau rặng mây.

Chiến đấu xong một hồi, hai người ôm nhau nằm xuống. Thường Hy

dính lên ngực Tiêu Vân Trác, ngón tay không ngừng vẽ vòng tròn trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.