LỆNH TRUY NÃ ĐÔNG CUNG- ÁI PHI ĐỪNG VỘI TRỐN! - Trang 1548

đúng đắn. Phật viết buông tay hạ đồ đao, lập địa thành phật, đó cũng là một
loại phúc khí.”

Cẩn thận lặp lại những lời này, Tần Nguyệt Như từ từ ngẩng đầu lên,

nhìn chăm chú Hàng Nhạc Thủy. Một tích tắc này bà ta tựa hồ già đi rất
nhiều. Lạc lối? Có người có thể trở về nhưng bà ta không thể trở về được,
sát nghiệt của bà ta quá nhiều, tương lai nhất định phải xuống địa ngục.
Nhưng Tần Nguyệt Như không sợ, cái mà bà ta sợ nhất chính là ánh mắt
ghét bỏ của Hàng Nhạc Thủy. Nhưng trong đôi mắt của hắn cũng không có
ghét bỏ, chỉ có bình thản, điều này lại càng làm cho lòng Tần Nguyệt Như
trở nên rối rắm.

Nếu như Hàng Nhạc Thủy đối với bà ta ngay cả hận cũng không có…

Đây chính là sự buồn cười lớn nhất đời này của bà ta. Ngay cả hận cũng
không đáng giá cho hắn hận, một góc nhỏ trong lòng cũng không thèm lưu
lại cho bà…

“Nếu như năm đó ta không làm ra những chuyện này, ngươi sẽ ở cùng ta

một chỗ sao?” Tần Nguyệt Như chưa từ bỏ ý định, đúng là vẫn còn hỏi ra
miệng.

Hàng Nhạc Thủy khẽ cau mày, hồi lâu mới lên tiếng: “Một năm kia Vân

Ca vào cung, ta và ngươi cùng đi tiễn nàng, ngươi còn nhớ rõ lời ta nói lúc
đó không?”

Thân thể Tần Nguyệt Như khẽ run lên, chuyện năm đó như rõ mồn một

trước mắt. Hắn nói không cầu cả đời nắm tay, chỉ cần trong thâm tâm hiểu
rõ đời này kiếp này chỉ mình nàng cũng đủ rồi.

Đời này kiếp nàng chỉ mình nàng cũng đủ rồi… Quả nhiên, hắn vì nàng

mà làm nhiều chuyện như vậy. Không muốn để cho Tiêu Viêm đem lòng
sinh nghi mà biến mình thành một tay cờ bạc, chỉ mình nàng cũng đủ rồi…
Chấp nhất của hắn bà chưa từng tưởng tượng được…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.