LES - VÒNG TAY KHÔNG ĐÀN ÔNG - Trang 180

Đánh chán, gã đàn ông gục luôn xuống ghế, say ngủ gáy ồ ồ.

cô Lý bế xốc chồng như bế đứa con đặt lên giường ngay ngắn, sau đó ra

ngoài cửa ngồi, trật lưng lộ rõ mấy vết roi và quát đứa con lớn xoa dầu phụ
mẹ.

Cô thì to lớn khỏe mạnh thế này … còn chú ấy thì … hiểu ánh mắt của

Yến nhìn mình muốn nói gì, cô giải thích.

- Dù sao mình là vợ thì nên vậy cháu ạ.

- Đâu có được.

- Mới lại, kê, đánh cho vui ấy mà…. Ăn thua gì với cô.

- Cho vui, Yến le lưỡi khi nhìn những vết roi hằn trên người cô, giả như

Yến thì sao nhỉ, thế mà cô nói là chẳng ăn thua gì.

Xỏa tóc, nằm luôn xuống bệ cửa, người đàn bà liếc nhìn khuôn mặt

ngệch ra của đứa cháu gái. cô Lý cười.

- Cháu còn nhỏ, chưa có chồng nên chưa biết. Đàn ông sợ nhất là bị coi

thường, bị cho là hèn hạ… chạm tự ái ngay. Thằng đàn ông nào cũng vậy
và … - Cô thoáng liếc nhìn vào trong nhà rồi nói tiếp – Lâu lâu cũng phải
chứng tỏ ta đây là thế này thế kia… là đàn ông chứ. Mình là phận đàn bà
đôi lúc nhường nhịn một chút cũng chẳng thiệt đi đâu, cháu ạ.

- Mới lại… Cô nhe răng cười, - Ghen ấy mà

Ghen, gã ấy mà cũng bíêt ghen, cô bé nửa tin nửa ngờ nhìn cô Lý và lắc

đầu bởi chẳng hiểu cô muốn nói gì và cô cũng không nói nữa. Lũ trẻ lau
nhau dọn cơm, cô bé về.

Khi nghe Yến kể lại, Cô Út ngồi tư lự rất lâu, không hiểu cô nghĩ gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.