LES - VÒNG TAY KHÔNG ĐÀN ÔNG - Trang 181

- Lại thế nữa rồi.

Tiếng của Cô Út nhẹ bẫng như làn gió thoảng qua kéo theo hơi thở dài

não nuột, chắc cô đang xót ruột cho cô Lý đây. Yến thầm nghĩ, lát nữa thế
nào cô Lý lại chẳng qua bên này gặp Cô Út để rên rỉ, than vãn và sau đó cởi
áo lộ tấm lưng trần đầy vét lằn nằm ra giường để Cô Út xức dầu. Lần nào
mà chả thế, Cô Út vừa làm vừa xuýt xoa trước những vết hằn đỏ trên lưng
cô Lý. Họ cứ rủ rỉ trò chuyện mãi, có nhiều lúc cô Lý ngủ quên trên giường
luôn. Cô Út lại sẽ sẽ kéo cái quạt để gió lùa dưới cô Lý rồi bỏ ra nngoài
quầy, chốc chốc cô lại chạy sang chỉnh sửa chăn chiếu gì đó để cô Lý ngủ
yên giấc. Những hành động của cô đúng là của điều dưỡng viên, thật là nhẹ
nhàng, cô bé thầm nghĩ, Cô Út của mình tình cảm thật.

- Tại sao cô lại chấp nhận chịu đựng như vậy? Có lần Cô Út giận dự hỏi

khi thấy lần ấy người cô Lý đầy vết thâm tím.

- Thật ra cũng là người tốt chị ạ.

- Tốt?

- Sau khi đi thanh niên xung phong về thì em trở thành kẻ lở thì - cô Lý

kể - Nó… - Cô thường gọi chồng mình như vậy – vốn gọi em bằng cô vì là
con trai của một chị bạn lớn tuổi hơn em. Học hết cấp 3 thi đại học trượt,
nhà nghèo, quanh quẩn làm thuê vớ vẩn, thường hay qua nhà em chơi… rồi
… - Cô thở dài sườn sượt – Chuyện chẳng hay ho gì nhưng mà em chấp
nhận, ít nhất cũng phải có một người đàn ông cho mình chứ.

- Tôi không hiểu - Cô Út nhún vai.

- Cả làng chê cười, đi đâu người ta cũng chỉ trỏ bàn tán. Em xâu hổ

không dám ra ngoài thế nhưng nó thì khác, hãnh diện với mọi người vì có
em và hùng hổ đánh nhau với bất kỳ người đàn ông nào bỗ bả nói xấu em.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.