LES - VÒNG TAY KHÔNG ĐÀN ÔNG - Trang 55

mỏi lẫn bực bội. Mệt mỏi vì phải căng thẳng kiềm giữ thái độ của mình,
bực bội vì thấy tất cả đều giả dối. Dường như tất cả bọn họ đều chĩa mùi dùi
vào phía Yên Thảo, ngọt nhạt thử thách lẫn xiên xỏ nàng. Không hiểu sao
Yên Thảo cảm thấy mọi người trong gia đình Tuấn hôm ấy có vẻ thù địch
nàng thấy rõ. Họ muốn gì, sợ nàng sẽ lấy mất thằng con trai yêu quý vàng
bạc này chăng. Trong khi đó thì Tuấn cứ lờ đi, lảnh xa, không hề đến bên
cạnh để an ủi động viên nàng. Anh muốn thử thách nàng hay là sợ gia đình?
Thế mà trước kia Yên Thảo cứ nghĩ Tuấn là một người có phong cách sống
hiện đại, có thể hòa hợp với mình, nhưng không, hôm ấy anh hoàn toàn bị
lọt thỏm giữa đại gia đình đông đúc và biến thành một cậu bé ngoan ngoãn
dễ bảo, nói dạ thưa vâng.

Thất vọng thật. Sau lần ấy giữa đôi bên bắt đầu xuất hiện những khoảng

cách. Tự hiểu mình đang ở Việt Nam , Yên Thảo đã cố san bằng những
khoảng cách ấy, níu kéo trong vô vọng mối quan hệ của hai người nhưng có
lẽ không được.

Và hôm nay cũng vậy, khi em cần anh nhất thì anh lại từ chối gặp, tại

sao vậy hả Tuấn.

Có tiếng chuông điện thoại di dộng reo vang. Uể oải cầm máy, giọng

Kiều Thu làm nàng ngạc nhiên.

- Sao em nghe nói là chị đã đi Canađa ?

Tiếng Kiều Thu cười giòn giã trong máy.

- Hoãn rồi cưng ơi… chị mới từ Hà Nội bay vào thành phố là gọi điện

thoại cho em liền đây, rảnh không?

Giờ đây thì có vẻ như Yên Thảo tin rằng có số phận bởi không hiểu sao

mỗi khi nàng buồn, cần có người để tâm sự thì Kiều Thu luôn xuất hiện bên
cạnh. Như một phép màu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.