LỊCH SỬ BÍ MẬT ĐẾ CHẾ HOA KỲ - Trang 100

Pepe vỗ vào đầu gối tôi và phá vỡ sự im lặng: “Sống thế này thật kinh
khủng phải không?”.

“Không thể tin nổi, nhưng phải thừa nhận những anh chàng của anh biết
việc đấy!”.

“Họ đáng giá một đống tiền đấy. Tất cả đều được đào tạo từ trường School
of Americas của các anh đấy”, rồi anh chau mày: “Chỉ mới tuần trước,
chiếc xe chở chị gái tôi bị một bọn Maya tấn công. Ơn chúa, nhờ có kính
chống đạn và nhờ cả những anh chàng kia nữa mà chị gái tôi thoát nạn”.

“Có ai bị thương không?” tôi hỏi.

Anh ta nhún vai: “Nghe nói, hai tên trong lũ đó bị thương nhưng đồng bọn
của chúng đã đưa chúng chạy thoát. Người của chúng tôi đủ thông minh để
không đuổi theo. Chuyện này cũng từng xảy ra với một đối tác của tôi. Vệ
sĩ của anh ta đuổi theo kẻ tấn công và ngay lập tức sập bẫy bọn chúng. Một
người bị giết và một người bị thương”. Ánh mắt anh ta hướng về phía cửa
kính. “Nơi chúng ta đang đi qua từng là một thành phố xinh đẹp đấy”, Pepe
trầm ngâm. “Hầu hết các vụ bạo lực đều xảy ra ở vùng nông thôn”. Rồi
quay về phía tôi anh ta nói: “Không thể chịu đựng thêm nữa, bọn người
Maya khốn kiếp làm tôi cảm thấy điên tiết”. Anh ta tiếp tục nhìn đăm đăm
ra ngoài cửa kính rồi lại nhìn tôi và cười tủm tỉm: “Nếu anh là một người
như tôi, anh sẽ khiếp sợ kẻ nào nhất?”

“Ý anh là gì?”.

“Ai là kẻ có nhiều khả năng ám sát anh nhất?”.

Lúc đó, tôi nhớ tới tổng thống Torrijos của Panama cùng lời đồn đại một
trong số những sĩ quan bảo vệ đã đưa cho ông cuốn băng ghi âm có gài mìn
trước khi ông lên chuyến bay định mệnh “Twin Otter”. Tôi trả lời “Vệ sĩ
của anh”.

“Đúng vậy”, Pepe ngả người ra sau ghế. “Vì thế, anh phải chọn những
người tốt nhất và trả lương hậu hĩnh cho họ. Chúng tôi có một lực lượng
bảo vệ rất lớn. Trước khi họ được vào phục vụ riêng cho gia đình tôi như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.