LỊCH SỬ BÍ MẬT ĐẾ CHẾ HOA KỲ - Trang 214

“Chúng rất nguy hiểm, chúng ta phải chiến thắng chúng, phải thỏa hiệp,
mua chuộc, phá hủy, phải làm bất cứ điều gì có thể bởi vì chúng không thể
bị chặn đứng. Sadat đã chứng minh cho chúng ta điều đó. Anh đến sau
những người khác và nhận được nhiều sự ủng hộ hơn, như việc đổ dầu vào
lửa vậy”. Ông kéo ghế đến trước mặt tôi và đứng bên cạnh, đối mặt với tôi.
“Nhưng đó không phải là công việc của anh, ít nhất là không phải bây giờ”.
Ông ngồi xuống, gần đến mức đầu gối của chúng tôi gần như chạm vào
nhau. Ông chỉ lên: “Hãy nhìn lên bản đồ. Anh nhìn thấy điều gì?”

Tôi hơi lúng túng: “Ý ông muốn nói đến Ai Cập?”

“Tất nhiên là Ai Cập. Nhưng nó nằm ở đâu? Ai Cập nằm ở vị trí nào?” Ông
vỗ nhẹ vào đầu gối tôi: “Hãy đứng ra gần đó và nhìn kỹ hơn”.

Tôi làm theo: “Nó nằm ở Địa Trung Hải và Biển Đỏ, gần Israel”.

Ông thở dài: “Nó nằm ở lục địa nào?”

“Châu Phi”.

Ông đặt tay lên đầu và làm hành động giống như đang kéo một sợi dây và
nói: “Phải, tia sáng đã lóe lên! Đúng là châu Phi. Hãy nhìn thêm một lần
nữa vào bản đồ. Trái ngược với suy nghĩ của hầu hết người Mỹ cho Ai Cập
là một quốc gia châu Phi. Có phải nó là một phần của khu vực Trung Đông
không? Đúng. Khu vực Trung Đông không phải là một châu lục. Ai Cập là
một quốc gia ở giữa, là một sợi dây nối giữa châu Âu và châu Á. Và, chính
xác hơn, Ai Cập nối châu Á và châu Âu với châu Phi. Bây giờ, để tôi hỏi
anh một câu nữa. Ai Cập có một con sông, đúng không?”

“Sông Nile”.

“Đúng. Và anh có thể nói gì với tôi về sông Nile khi nhìn vào bản đồ này?”

“Nó chảy từ Sudan…”

“Cho tới năm 1956, Sudan vẫn còn là một phần của Ai Cập. Nước này đã
được nước Anh công nhận là một quốc gia độc lập và sau đó độc lập hoàn
toàn khỏi Anh và Ai Cập. Tuy nhiên, nhiều người Ai Cập vẫn thấy tức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.