LỊCH SỬ BÍ MẬT ĐẾ CHẾ HOA KỲ - Trang 22

Năm 1971, tại thời điểm tôi đặt chân đến Indonesia, mục tiêu của các chính
sách đối ngoại của Mỹ rất rõ ràng: khai trừ chủ nghĩa cộng sản và ủng hộ
tổng thống. Chúng tôi kỳ vọng Suharto sẽ phụng sự nước Mỹ như cựu
vương Shah đã làm ở Iran. Hai người đàn ông này có rất nhiều điểm tương
đồng: tham lam, tự phụ và vô cùng tàn nhẫn. Không chỉ thèm muốn những
mỏ dầu của Indonesia, chúng tôi còn muốn lấy đất nước này làm mẫu hình
cho cả châu Á cũng như thế giới Hồi giáo noi theo.

MAIN, công ty của tôi được giao nhiệm vụ phát triển hệ thống điện hợp
nhất, giúp Suharto cùng bè phái có thể tiến hành quá trình công nghiệp hóa
đất nước và trở nên giàu có hơn, và đảm bảo địa vị thống trị của nước Mỹ
trong một thời gian dài. Công việc của tôi là đưa ra những nghiên cứu kinh
tế cần thiết nhằm thu hút nguồn tiền tài trợ của Ngân hàng Thế giới, Ngân
hàng Phát triển châu Á, và Cơ quan Phát triển Quốc tế Mỹ (USAID).

Ngay khi tôi vừa tới Jakarta, nhóm của chúng tôi tại công ty MAIN đã
nhóm họp tại một nhà hàng sang trọng trên tầng thượng của khách sạn
Intercontinental Indonesia. Giám đốc dự án, Charlie Illingworth đã tóm tắt
nhiệm vụ của chúng tôi như sau: “Chúng ta tới đây không ngoài việc cứu
rỗi quốc gia này khỏi nanh vuốt của chủ nghĩa cộng sản”. Ông ta nói thêm:
“Chúng ta đều biết nước Mỹ của chúng ta phụ thuộc vào dầu lửa như thế
nào. Xét trên bình diện đó, Indonesia có thể trở thành một đồng minh hùng
mạnh của chúng ta. Do đó, khi các anh tiến hành kế hoạch này, làm ơn hãy
làm tất cả những gì có thể để đảm bảo rằng ngành công nghiệp dầu lửa và
tất cả các ngành khác phục vụ nó – cảng biển, đường ống, xây dựng – được
đáp ứng nhu cầu về điện năng trong suốt kế hoạch 25 năm”.

Trong những ngày này, hầu hết các văn phòng của chính phủ ở Jakarta đều
làm việc từ rất sớm, bắt đầu từ khoảng 7 giờ sáng và đóng cửa vào khoảng
2 giờ chiều. Các nhân viên có giờ nghỉ giải lao để uống cafe, trà và ăn nhẹ.
Song, bữa trưa của họ chỉ bắt đầu khi đã hết giờ làm buổi chiều. Tôi có thói
quen chạy ào vào khách sạn, thay đồ tắm, đi về hướng bể bơi, rồi sau đó
gọi một chiếc sandwich cá ngừ và bia Bintang Baru lạnh−một loại bia của
địa phương. Mặc dù luôn mang bên mình chiếc cặp đầy ắp công văn giấy tờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.