LỊCH SỬ BÍ MẬT ĐẾ CHẾ HOA KỲ - Trang 230

Người lái xe tạt xe vào phía bên đường và phanh gấp lại. Người kỹ sư Iran
yêu cầu: “Mọi người ra khỏi xe”.

Cánh cửa xe được mở ra và tất cả mọi người nhảy xuống nền cát, ngoại trừ
tôi. Tôi không thể nhấc được chân mình lên khỏi cửa, nó đã bị tê cứng lại.

James kêu lên: “Nhanh lên, anh làm sao thế?”

Tôi không nói được gì. Tôi dồn hết tất cả sức lực nhưng cái chân lại không
nghe theo lời tôi. Hoảng sợ tột độ, tôi kéo tuột chiếc dây giầy đang đi cho
nó lỏng ra. May mắn là bây giờ chân tôi đã có cảm giác, nó tuân theo ý
muốn của tôi, tôi nhào người qua cửa và nhảy ào xuống lớp cát trên sa mạc.

Frank săm soi tôi và anh ta bắt đầu cười. Anh ta quay về phía tôi và nói:
“Miếng cao su ở giày của anh bị nấu chảy và dính vào miếng thảm phủ trên
trục xe. Tôi đã từng thấy những động cơ bị nóng như thế này trước đây
nhưng lần này đúng là thú vị nhất!”.

Cuối cùng tôi cũng có thể gỡ miếng cháy khỏi tấm thảm và chúng tôi lại có
thể tiếp tục đi. Chúng tôi tới Bandar-e Abbas khi mặt trời chuẩn bị lặn ở
phía cuối sa mạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.