LỊCH SỬ DO THÁI - Trang 378

vắng mặt, có thể người Thổ sẽ nổi loạn và gây ra rắc rối lớn cho người Do
Thái. Do đó, mọi người Do Thái cần phải sám hối ngay lập tức. Trong lúc
đó, Zevi đã bắt đầu tiến về phía bắc để ăn mừng chiến thắng, đầu tiên tới
Aleppo, rồi tới Smyrna và Constantinople, và giờ thì cơn điên cuồng tập thể
bắt đầu nổ ra. Zevi gia tăng cơn điên cuồng bằng cách trở lại những thói
quen hưng phấn cũ của mình, ông “phát âm Tên cấm, ăn đồ mỡ [bị cấm] và
làm những điều khác chống lại Đức Chúa Trời và Luật của Ngài, thậm chí
ép người khác làm giống mình,” theo một ghi chép đương thời.

62

Nếu một

giáo sĩ phản đối, thì đám đông khổng lồ hiện đang đi theo Zevi tới mọi nơi
sẽ tấn công nhà ông ta. Ở Smyrna, Zevi cầm một cây rìu tới trước cửa một
giáo đường Sephardi đã từ chối thừa nhận ông, phá cửa để vào. Khi đã ở
bên trong, ông tuyên bố những giáo sĩ không tin ông là loài súc sinh dơ
bẩn, ông cầm một cuộn sách kinh trong tay và hát một bài tình ca tiếng Tây
Ban Nha, tuyên bố ngày chuộc tội là ngày 18 tháng 6 năm 1666, tuyên bố
sẽ sớm phế truất sultan Thổ Nhĩ Kỳ, và phân phát các vương quốc trên thế
giới cho những đệ tử gần gũi nhất của mình. Khi một trong những giáo sĩ
phản đối đang có mặt hỏi ông bằng chứng đâu, Zevi liền rút phép thông
công của người đó ngay tại chỗ, và dẫn đầu đám đông trong việc tuyên bố
tên cấm là bằng chứng cho niềm tin của họ vào mình. Sau đó ông “giải
phóng” phụ nữ Do Thái bằng cách giải thoát họ khỏi lời nguyền của Eve,
và phái người đưa tin tới Constantinople để chuẩn bị cho chuyến đi của ông
tới đó bằng thuyền vào ngày 30 tháng 12 năm 1665.

Trong suốt mùa đông 1665-1666, và trong gần suốt năm sau đó, thế giới Do
Thái sục sôi. Đáp lại lời kêu gọi sám hối của Nathan - được in số lượng lớn
ở Frankfurt, Prague, Mantua, Constantinople và Amsterdam - người Do
Thái cầu nguyện, ăn kiêng và thường xuyên đi tắm lễ. Họ nằm trần truồng
trên tuyết. Họ tự vụt roi vào người mình. Nhiều người bán hết tài sản và
hành hương tới Đất Thánh, hy vọng thấy Chúa cứu thế ở đó. Một số người
tin rằng họ sẽ được đi trên mây. Những người khác thì bỏ tiền đi thuyền.
Abraham Pereira, có tiếng là người Do Thái giàu nhất ở Amsterdam, cùng
cả gia đình đi Palestine, mặc dù thuyền của ông không đi quá Leghorn. Các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.