LỊCH SỬ DO THÁI - Trang 523

Do Thái giáo Mỹ lan ra rất mạnh. Các giáo đường cải cách giàu có hơn có
người giảng đạo mặc áo choàng kiểu Anh giáo, làm lễ kiểu Anh, chỗ ngồi
lẫn lộn, có dàn đồng ca và đàn organ. Giáo sĩ Judah Magnes thuộc giáo
đường thời thượng Emanu-El, năm đó đã tự hào nói với giáo đoàn New
York của mình: “Một luật sư Kitô nổi tiếng của một thành phố khác nói với
tôi rằng ông đã bước vào tòa nhà này trong một buổi lễ sáng Chủ nhật và
không phát hiện ra mình đang ở trong một giáo đường cho tới khi một câu
nói của thầy thuyết pháp vô tình tiết lộ điều đó.”

127

Nhưng trong vòng năm

dặm có thể tìm thấy các giáo đoàn Do Thái, nơi các giáo sĩ Maharal xứ
Prague, Ba’al Shem Tov hay Vilna Gaon sẽ cảm thấy như đang ở nhà. Cũng
vào lúc đó, cộng đồng Do Thái Mỹ đại diện cho mọi kiểu Do Thái giáo thế
tục. Cộng đồng này vẫn chưa ở vị thế có thể chỉ ra một hướng đi cụ thể
nào, nói gì đến lãnh đạo cộng đồng Do Thái thế giới. Nhưng nó đang trở
nên có tổ chức: năm 1906, ủy ban Do Thái Mỹ được thành lập. Nó đang
củng cố sức mạnh về quân số, tài chính, kinh tế và trên hết là sức mạnh
chính trị để trở thành một lực lượng ủng hộ hùng hậu, một khi người Do
Thái trên toàn thế giới đạt được đồng thuận đa số về tương lai của mình.
Tất cả những sự kiện này là hệ quả trực tiếp của thảm kịch năm 1881.

Nhưng còn có các hệ quả khác. Như thể lịch sử đang chậm rãi giải một trò
chơi ghép hình lớn, ghép lần lượt từng miếng một. Cộng đồng Do Thái lớn
ở Mỹ chỉ là một miếng ghép. Miếng ghép tiếp theo là tư tưởng Zion. Các sự
kiện năm 1881 cũng đẩy tư tưởng đó mạnh lên. Trước khi các vụ thảm sát ở
Nga xảy ra, đại đa số người Do Thái coi tương lai của mình là sự đồng hóa
dưới hình thức này hay hình thức khác. Sau các vụ này, một số người Do
Thái bắt đầu tìm kiếm các giải pháp thay thế khả dĩ. Trục suy tư Do Thái
chuyển dịch. Nó trở nên kém lạc quan và kém tự tin hơn, đồng thời bồn
chồn hơn - và do đó giàu tính tưởng tượng và sáng tạo hơn. Những điều
kinh hoàng ở Nga khiến người Do Thái nghĩ rằng: chẳng thể hình thành
một cộng đồng lý tưởng, nơi mà người Do Thái không chỉ an toàn, không
chỉ được chấp nhận hay thậm chí được khoan dung, mà còn được chào đón
ở quê nhà, một nơi mà họ, chứ không phải những người khác, là chủ nhân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.