LỊCH SỬ DO THÁI - Trang 588

không biết, xa hơn những nơi tôi không thể đi. Thuyền tôi không có bánh
lái, nó được gió thổi đi ở những vùng chết chóc cùng cực nhất.”

244

Schönberg cũng cảm thấy vậy, khi tóm tắt cuộc đời mình trong một phép ẩn
dụ kỳ quặc: “Tôi có cảm giác như mình rơi vào một đại dương sôi sục, và
không biết bơi… Tôi thử với chân rồi tay bằng hết sức có thể… Tôi không
bao giờ từ bỏ. Nhưng làm sao tôi có thể từ bỏ giữa một đại dương?”

245

Nhà

thơ theo chủ nghĩa biểu hiện Jacob von Hoddis, tên cũ là Hans Davidsohn,
là hiện thân cho sự bối rối này và làm nó thêm trầm trọng khi cho ra một
bài thơ ngắn vào năm 1910, “Weltende” (Tận cùng thế giới), trong một thời
gian ngắn trở thành bài thơ nổi tiếng nhất và tai tiếng nhất ở Đức. Ông đọc
nó tại câu lạc bộ thơ do Kurt Hillel, người đi đầu chủ nghĩa biểu hiện và
tuyên bố là hậu duệ của Giáo sĩ Hillel, tổ chức. Nó bắt đầu thế này, “Chiếc
mũ bay khỏi cái đầu nhọn của nhà tư sản,” và vì những lý do mà hiện giờ
chẳng ai rõ, dường như nó ngay lập tức tóm tắt chủ nghĩa hiện đại cho cả
người ủng hộ lẫn kẻ thù của nó, khiến cho kẻ thù tức giận đến loạn ngôn.

246

Năm 1914, nhà thơ trẻ hóa điên, gần như toàn bộ châu Âu theo sau ngay
tức thì, trong một vũ điệu hủy diệt khổng lồ mà từ đó cả triển vọng lẫn khó
khăn của người Do Thái đã thay đổi một cách mạnh mẽ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.