LỊCH SỬ NHÀ TÙ CÔN ĐẢO (1862 - 1975) - Trang 270

Hồ trên các tờ báo của Liên đoàn và cung cấp hình Bác cho các khám trong
những ngày lễ kỷ niệm.

Nửa thế kỷ sau, lớp tù nhân kháng chiến vẫn nhớ mãi hình ảnh hiên

ngang của Lê Ngọc Hương trong cuộc đấu tranh chống cúi đầu năm ấy.
Một buổi sáng, tù nhân Khám 6 điểm danh trong sân Banh 1 như thường lệ
bỗng có tiếng hô dõng dạc của trật tự viên:

– Tất cả hãy đứng dậy! Nghiêm!
Tên Xếp chánh Rô nhông sửng sốt chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì Lê

Ngọc Hương bước tới trước mặt Rô nhô ng, từ tốn nói:

– Thưa ông Xếp chánh, ông cho phép chúng tôi từ nay được chào ông

bằng động tác đứng nghiêm như thế nàv. Như vậy có vẻ văn minh và lịch
sự hơn là ngồi cúi đầu.

Mặt Rô nhông tái đi, nó vung roi cá đuối quật vào mặt anh liên hồi. Lê

Ngọc Hương vẫn đứng nghiêm, đầu ngẩng cao, mặt không biến sắc. Rô
nhông tiếp tục quật roi xuống đầu anh và gầm lên: “À cái đầu thằng này
cứng”.

Lê Ngọc Hương điềm tĩnh trả lời: “Thưa ông cái đầu của chúng tôi có

thể rơi khôi cổ nhưng từ nay không bao giờ cúi nữa!”.

Bọn gác ngục xông vào đánh anh té sấp xuống sân rồi lôi theo kíp tù ra

nơi đập đá. Tên Saden đứng gác cổng Banh I, cầm dùi cui đập liên hồi vào
đầu của kíp tù miệng gào lên “cúi đầu!... cúi đầu!”. Khi Lê Ngọc Hương đi
qua, Saden vung dùi cui quật thẳng cánh lên đầu anh rồi ấn mạnh xuống,
Hương quắc mắt, ném vào mặt tên sát nhân đểu cáng một cái nhìn nảy lửa
và tuyên bố một câu bằng tiếng Pháp mà cả lớp tù kháng chiến không ai
quên được:

– Chúng tao chưa nói lời cuối cùng đâu! (Nous nảvons pas encora dit

notre demier mot!).

Lê Ngọc Hương, còn gọi là Hương Bà Điểm, nguyên là chủ tịch ủy ban

nhân dân xã Bà Điểm quận Hóc Môn tỉnh Gia Định lúc mới giành chính
quyền. Hương bị kết án tử hình rồi giảm án, là một trong những người có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.