LỊCH SỬ NHÀ TÙ CÔN ĐẢO (1862 - 1975) - Trang 491

Địch vẫn bỏ đói, bỏ khát và không giải quyết yêu sách. Hai hôm sau anh

Ngô Gấm và anh Hồ Văn sắc rớt, còn lại sáu người quyết tử chiến đấu bảo
vệ khí tiết là: Hoàng Thanh, Phan Văn Huệ, Nguyễn Tử Tòng, Phạm
Thông, Nguyễn Văn Trường (trong số 27 người tuyệt thực) và Ngô Đình
Thời (trong số không tuyệt thực). Ngô Đình Thời năm ấy chưa đầy 18 tuổi.

Cuộc tuyệt thực kéo dài đến 19 ngày, sau hàng chục công điện báo cáo

và xin ý kiến của Tổng nha cảnh sát, Tổng nha cải huấn, chúa đảo Nguyễn
Văn Vệ phải chấp nhận các yêu sách, để cho 6 người được tự do tư tưởng,
không cưỡng bức chào cờ ba que, trả lại mọi sinh hoạt bình thường. Khi đó,
6 người đậu được chỉ còn hấp hối. Có người phải bắt từng con muỗi, con
rệp ăn cầm hơi nhưng họ đã không khuất phục trước bạo lực, không thừa
nhận lá cờ của chế độ Sài Gòn.

Đây là cuộc đấu tranh quyết liệt nhất của tù án chính trị chống chào cờ,

khẳng định vị trí bảo vệ khí tiết của tù án chính trị bảo vệ khí tiết. Đó là
tiêu biêu thôi thúc lực lượng tù án chính trị vươn lên mạnh mẽ trong những
năm sau này.

Trong cuộc đấu tranh tháng 4 năm 1967, tù án chính trị chịu chấp nhận

tổn thất không nhỏ. Nguyễn Văn Vệ còn giở thủ đoạn bỉ ổi, cưỡng bức
những người vừa bị đánh rớt diễu hành quanh chuồng cọp hô khẩu hiệu
phản động để nhục mạ họ. Nhưng tấm gương khí tiết kiên cường của những
ngọn cờ đầu trong phong trào chống chào cờ của tù án chính trị là niềm cổ
vũ thôi thúc mọi người tiếp tục vươn lên. Nhiều người vừa rớt trong đợt
đàn áp tháng 4 năm 1967 đã lần lượt tuyên bố chống chào cờ trở lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.