Chương XIX - PHILIPPIN
I. TÌNH HÌNH KINHTẾ XÃHỘI PHILÍPPIN
TRƯỚC KHI THỰC DÂN TÂY BAN NHA
XÂMLƯỢC
Đến thế kỷ XVI, trước khi người Tây Ban Nha cho chiến thuyền cập
miền duyên hải Philíppin, quần đảo này vẫn còn nằm trong tình trạng lạc
hậu. Có một số vùng đặc biệt nằm trong khu vực ảnh hưởng của phong kiến
Ấn Độ và nhất là của phong kiến Inđônêxia. Nhưng ở những nơi đó, bản
thân Philíppin cũng chưa có đầy đủ điều kiện kinh tế và ý thức xã hội để
tiếp nhận một quan hệ sản xuất mới, phát triển cao hơn.
Xã hội lúc đó chỉ có ba đẳng cấp: thủ lĩnh, dân tự do và nô lệ, nhưng
ranh giới giữa thủ lĩnh và dân tự do không cách biệt lắm. Ở nhiều bộ tộc,
dân tự do thông qua tuyển lựa của hội đồng công xã có thể trở thành thủ
lĩnh. Chế độ dân chủ trong các công xã còn tồn tại khá rõ nét.
Sự cách biệt về địa lý giữa các đảo trong điều kiện kinh tế và giao
thông chưa phát triển, những ảnh hưởng không giống nhau giữa các vùng
trong quan hệ với bên ngoài khiến cho chế độ xã hội trên quần đảo không
phải là đồng nhất giữa mọi vùng,
Quan hệ phong kiến ở Philíppin được phát triển có lẽ cùng lúc với việc
người Âu đến. Ở đây chưa bao giờ có một ông vua có quyền hành tuyệt
đối. Giai cấp quý tộc phong kiến được sản sinh từ tầng lớp trên trong bộ
tộc, có nhiều đặc quyền. Đại đa số dân tự do là những người nông dân
thành viên công xã, có nghĩa vụ đối với công xã và quốc gia. Họ không