lĩnh là Cát Bá không tế tự đúng kỳ hạn. Thang phái người đến trách Cát Bá
trả lời: "Chúng tôi rất nghèo. Không có súc vật để tế".
Thang đưa tới một số bò dê để làm đồ tế. Cát Bá cho làm thịt ăn hết,
nhưng vẫn không tế. Thang lại cho người đến trách. Cát Bá nói: "Chúng tôi
không có lương thực, lấy gì để tế?".
Thang lại phái người giúp đỡ Cát Bá cày ruộng và cử người già, trẻ
em mang cơm cho họ. Không ngờ, nửa đường, Cát Bá cho cướp đi hết, lại
giết chết một em bé đưa cơm.
Hành động đó của Cát Bá khiến ai nấy đều tức giận. Thang nắm lấy
việc đó, liền mang quân tiêu diệt bộ lạc Cát. Sau đó, lại liên tục đánh chiếm
một số bộ lạc lân cận. Thế lực của Thương Thang dần phát triển lớn mạnh,
nhưng Hạ Kiệt ngu tối, vẫn chưa chú ý tới.
Trong những nô lệ theo vợ Thương Thang về nhà chồng, có một người
tên là Y Doãn. Truyền thuyết nói, khi Y Doãn tới nhà Thương Thang, thì
làm nghề nấu ăn, phục vụ Thương Thang. Dần về sau, Thương Thang phát
hiện thấy Y Doãn không giống với những kẻ hầu người hạ khác. Hỏi
chuyện, mới biết Y Doãn cố ý tham gia vào đoàn bồi giá là để tìm gặp
Thương Thang, Y Doãn đàm đạo với Thương Thang về vấn đề trị nước,
được Thương Thang tán thưởng. Vì vậy, Thương Thang lập tức dùng Y
Doãn làm trợ thủ cho mình. Thương Thang và Y Doãn bàn bạc với nhau về
việc đánh Hạ Kiệt. Y Doãn bày mưu: "Hiện nay Hạ Kiệt vẫn còn mạnh,
trước hết chúng ta hãy thử bãi việc triều cống, xem thái độ thế nào?".
Thương Thang theo kế của Y Doãn, không tiến cống cho Hạ Kiệt nữa.
Quả nhiên, Hạ Kiệt nổi giận, hạ lệnh cho bộ tộc Cửu Di đem quân đánh
Thương Thang, Y Doãn thấy bộ tộc Cửu Di vẫn phục tùng lệnh của Hạ
Kiệt, liền tạ tội và lại tiến cống như cũ. Một Năm sau, một số bộ lạc thuộc
Cửu Di không chịu nổi sự bóc lột và trấn áp của Hạ Kiệt, dần dần rời bỏ
triều Hạ, Thương Thang và Y Doãn mới quyết định mở cuộc tiến công lớn.