LỊCH SỬ TRUNG QUỐC 5000 NĂM TẬP 1 - Trang 235

xuống đất, ông chống hai tay, vươn cổ lên, cố sức không để đầu chạm đất.
Nội thị biết Quang Vũ Đế cũng không muốn trị tội ông, nhưng để mở lối
thoát cho Quang Vũ Đế, liền nói lớn: "Muôn tâu bệ hạ, cổ Đổng Tuyên rất
cứng, không sao ấn xuống được".

Quang Vũ Đế đành cười, ra lệnh: "Dẫn anh chàng cứng cổ này ra

ngoài".

Hồ Dương công chúa thấy Quang Vũ Đế tha Đổng Tuyên thì rất tức

giận nói: "Khi bệ hạ còn là bình dân, còn dám lưu giữ những tội nhân phạm
tử tội trốn trong nhà mình, không cho quan lại vào khám xét. Nay đã làm
thiên tử, tại sao lại không trừng trị được một tên quan nhỏ như Lạc Dương
lệnh".

Hán Vũ Đế nói: "Chính vì bây giờ em đã là thiên tử nên không thể

hành động như lúc còn là bình dân nữa".

Cuối cùng, Quang Vũ Đế không những không trị tội Đổng Tuyên, mà

còn thưởng cho ông ta 30 vạn đồng tiền vì đã chấp hành pháp luật nghiêm
minh. Đổng Tuyên về đến dinh quan, liền đem toàn bộ số tiền đó chia cho
cấp dưới. Sau đó, Đổng Tuyên tiếp tục trừng trị các hành động phi pháp của
bọn hào môn quí tộc. Các thổ hào ở Lạc Dương nghe đến tên Đổng Tuyên
là sợ phát run. Người đời gọi ông là "ngọa hổ" (con hổ nằm). Khi đó những
quan cai trị giữ nghiêm pháp luật, ngoài Đổng Tuyên còn có nhiều người
khác, điển hình là một viên quan nhỏ giữ cổng thành Lạc Dương, tên là
Chất Uẩn. Có lần, Hán Quang Vũ Đế mang theo một số người ra ngoài
thành Lạc Dương đi săn. Khi trở về, trời đã tối. Xa giá hoàng đế về tới cửa
đông thì cổng thành đã đóng. Quan thị vệ tùy tòng gọi người giữ thành mở
cổng, nhưng Chất Uẩn cự tuyệt. Hán Quang Vũ Đế thân tới cửa thành gọi
bảo Chất Uẩn mở cửa. Không ngờ, Chất Uẩn trả lời: "Ban đêm nhìn không
rõ, không thể tùy tiện mở cổng".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.