lưu tán có thời gian tìm ra cách kiếm sống mà không gây ra xáo động cho
địa phương. Họ thấy Lý Đặc có uy tín để giao thiệp với quan chức địa
phương nên rủ nhau đến nhờ ông che chở. Lý Đặc liền lập 1 trại lớn ở vùng
Miên Trúc để tập trung dân lưu tán lại. Chưa tới 1 tháng, đã có khoảng 2
vạn người tới theo. Em ông là Lý Lưu cũng lập 1 trại riêng, tiếp nhận được
mấy ngàn người.
Sau khi tập trung dân lưu tán vào 1 khu, để họ khai phá ruộng nương,
tự túc được lương thực. Lý Đặc liền cử đại diện là Diêm Húc đến gặp La
Thượng, xin hoãn dài hạn việc đuổi dân lưu tán. Diêm Húc đến phủ thứ sử,
thấy ở đó đang diễn ra quang cảnh tấp nập sửa sang đồn lũy và tập trung
người ngựa, rõ ràng là đang chuẩn bị cho 1 hành động quân sự. Diêm Húc
gặp La Thượng, đề đạt lời thỉnh cầu của dân lưu tán. La Thượng làm ra vẻ
dễ dãi trả lời: "Ta đã chuẩn bị ban hành lệnh hoãn đuổi, ông cứ an tâm, về
báo cho họ biết, đừng lo lắng gì nữa".
Thấy thái độ La Thượng không có ý chân thật, Diêm Húc nói: "Xin La
công đừng nghe lời xúi giục của những người nuôi ý định xấu đối với dân
lưu tán chúng tôi. Nhìn tình hình ở nơi đây, tôi thấy các ngài không có ý
dung nạp chúng tôi. Nhưng tôi khuyên ngài, không nên coi thường đám dân
đói khát, nhìn bề ngoài họ có vẻ yếu đuối; nhưng nếu bị bức đến bước
đường cùng, họ sẽ buộc phải phản kháng. Đến lúc đó, e rằng sẽ không có
điều gì hay cho ngài đâu!".
La Thượng giả bộ nghiêm chỉnh nói: "Ta không đánh lừa đâu, ông cứ
về nói với họ ý kiến trên của ta".
Diêm Húc trở về Miên Trúc, nói tường tận tình hình đã quan sát và
những lời lẽ của La Thượng cho Lý Đặc nghe, rồi bổ sung thêm: "Theo tôi,
tuy La Thượng nói như thế, nhưng chúng ta không nên nhẹ dạ tin lời ông
ta, cần phải chuẩn bị đề phòng ông ta đem quân tới tập kích".