LỊCH SỬ TRUNG QUỐC 5000 NĂM TẬP 4 - Trang 55

Giang (nay là Hàng Châu). Từ nhỏ, ông đã có chí lớn. Tổ phụ của ông có
giữ 1 bức họa Văn Thiên Tường. Vu Khiêm vô cùng khâm phục người anh
hùng đó, liền treo bức họa đó lên tường học, tỏ ý nhất định noi theo tấm
gương Văn Thiên Tường. Khi trưởng thành, ông thi đỗ tiến sĩ, làm quan ở
mấy địa phương. Ở đâu, ông cũng giữ nghiêm pháp luật, chính trực liên
khiết, hết lòng vì việc công. Sau ông làm tuần phủ Hà Nam, đã khuyến
khích sản xuất, cứu tế dân bị thiên tai đói kém, luôn chú ý chăm lo đời sống
nhân dân. Khi Vương Chấn chuyên quyền, tệ tham nhũng lan tràn, mỗi khi
quan địa phương lên kinh tâu việc, bao giờ cũng phải đem bạc nén lên đút
lót cấp trên. Chỉ riêng Vu Khiêm không bao giờ đem lễ vật. Có người
khuyên ông: "Ngài không mang theo vàng bạc châu báu, lẽ nào lại không
đem theo một ít thổ sản?".

Vu Khiêm phẩy 2 cánh tay áo rộng, cười nói: "Ta chỉ có gió lành mà

thôi!".

Ông còn viết 1 bài thơ, tỏ thái độ của mình. Hai câu thơ cuối của bài

thơ như sau:

"Thanh phong lưỡng tụ triều thiên khứ,

miễn đắc la diêm thoại đoản trường".

Tạm dịch"

"Hai tay áo rỗng chầu thiên tử,

khỏi để dân gian nói thị phi."

Vì Vu Khiêm cương trực không xu nịnh, nên đã làm Vương Chấn phật

ý, hắn liền xúi giục đồng đảng vu cáo Vu Khiêm, giam ông vào nhà lao,
toan xử ông vào tội chết. Các quan lại và dân chúng vùng Hà Nam, Sơn
Tây được tin Vu Khiêm bị vu cáo, liền tụ tập hàng ngàn hàng vạn người ký
đơn thỉnh nguyện lên Minh Anh Tông, xin tha Vu Khiêm. Bọn Vương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.