trận thống nhất dân tộc phản đế Đông Dương (thay cho Mặt trận dân
chủ) với nhiệm vụ mới gồm 14 điểm. Về chính trị: Đánh đổ đế quốc
Pháp, vua chúa ở xứ và tất cả bọn phản động tay sai cho đế quốc. Về
kinh tế, quốc hữu hóa tất cả các xí nghiệp của tư bản ngoại quốc và tài
sản của bọn phản bội dân tộc, nhà máy giao cho thợ thuyền quản lý;
tịch ký và quốc hữu hóa ruộng đất của đế quốc thực dân và bọn phản
bội dân tộc lấy đất của bọn phản bội, đất công điền, đất bỏ hoang chia
cho quần chúng nông dân cày cấy (tức là mới thực hiện một phần
nhiệm vụ phản phong). Về quân sự, “đánh đuổi hải lục không quân
của đế quốc Pháp ra khỏi xứ, lập quốc dân cách mệnh quân”
2
. Đi đôi
với việc chuyển hướng về tổ chức, Hội nghị cũng đặt vấn đề chuyển
hướng về tư tưởng. Hội nghị cho rằng, trong hoạt động thực tiễn, vừa
phải xây dựng những tổ chức hợp pháp, đơn giản, rộng rãi, vừa phải
xây dựng những các đoàn thể theo hướng bí mật. Phải chuyển từ hoạt
động hợp pháp, nửa hợp pháp sang hoạt động bí mật, chuẩn bị lực
lượng tiến tới khởi nghĩa vũ trang. Về tuyên truyền, các báo Giải
phóng (Bắc Kỳ), Bẻ xiềng sắt (Trung Kỳ), Tiến lên (Nam Kỳ) phát
hành bí mật, tuyên truyền, cổ vũ quần chúng đấu tranh.
Sự chuyển hướng chỉ đạo chiến lược với các nội dung mà Hội
nghị Ban Chấp hành Trung ương Đảng lần thứ sáu đề ra là kịp thời và
đúng hướng. Tuy nhiên, đây mới là sự chuyển hướng bước đầu, nên có
nhiều điểm cần bổ sung và hoàn chỉnh thêm. Chẳng hạn, các khẩu
hiệu hành động mà Hội nghị nêu ra vẫn là: “Chống đế quốc chiến
tranh”, “Chống sưu cao, thuế nặng”, “Đòi hòa bình cơm áo”..., chứ
chưa đề cập đến khẩu hiệu đấu tranh vũ trang.
Dưới ánh sáng của Nghị quyết Hội nghị Ban Chấp hành Trung
ương Đảng lần thứ sáu, phong trào quần chúng dưới sự lãnh đạo trực
tiếp của các cấp ủy đảng bắt đầu phát triển mạnh. Số quần chúng có tổ
chức dưới sự lãnh đạo của Đảng ở cả ba miền Bắc, Trung, Nam lên
đến hàng chục vạn người. Ngoài ra, còn có nhiều quần chúng trong
các hội tương tế, ái hữu công khai và các phường hội ở thôn quê chịu