phân tích phong trào đấu tranh của nhân dân Đông Dương và nhận định:
“Quần chúng đã bắt đầu dùng những hình thức tranh đấu cao - tranh đấu
chính trị và võ trang”
4
; tuy vậy, “chúng ta chưa đứng trước một tình thế
trực tiếp cách mạng”
5
. Nhưng Nghị quyết cũng lưu ý rằng, một cao trào
cách mạng nhất định sẽ nổi lên, do đó, “Đảng phải chuẩn bị để gánh lấy cái
sứ mệnh thiêng liêng: lĩnh đạo cho các dân tộc bị áp bức Đông Dương võ
trang bạo động giành lấy quyền tự do độc lập”
6
. Hội nghị chủ trương mở
rộng các Đội Tự vệ bằng cách lựa chọn người trong các đoàn thể Mặt trận,
thực hiện võ trang cho dân chúng, tiến tới “thành lập nhân dân cách mạng
quân”
7
.
Về chỉ đạo cụ thể, sau khi nghe báo cáo kết quả của khởi nghĩa
Bắc Sơn, Hội nghị quyết định duy trì lực lượng vũ trang Bắc Sơn,
thành lập những đội du kích phát triển cơ sở cách mạng, tiến tới thành
lập căn cứ địa du kích, lấy Bắc Sơn - Võ Nhai làm trung tâm do Trung
ương Đảng trực tiếp chỉ đạo. Về đề nghị khởi nghĩa của Xứ ủy Nam
Kỳ, sau khi nghe báo cáo của đồng chí Phan Đăng Lưu về tình hình
miền Nam, Hội nghị nhận định điều kiện khởi nghĩa ở Nam Kỳ cũng
như trong cả nước đều chưa chín muồi, vì vậy, chưa nên khởi nghĩa.
Lúc này chỉ nên dùng những hình thức đấu tranh chính trị và kinh tế
chống thực dân Pháp và phát xít Nhật, chuẩn bị lực lượng, khi có thời
cơ tốt sẽ khởi nghĩa vũ trang đánh đuổi Pháp - Nhật. Hội nghị cử đồng
chí Phan Đăng Lưu về truyền đạt chủ trương của Trung ương Đảng
cho Xứ ủy Nam Kỳ. Cả hai chủ trương chỉ đạo cụ thể đó đều rất đúng
đắn. Riêng chủ trương hoãn cuộc khởi nghĩa Nam Kỳ, đồng chí Phan
Đăng Lưu về chưa tới nơi để truyền đạt chỉ thị của Trung ương Đảng
thì khởi nghĩa đã nổ ra.
Hội nghị Trung ương Đảng lần thứ bảy có ý nghĩa rất quan
trọng. Hội nghị đã chuẩn bị điều kiện để chuyển hướng hình thức đấu
tranh và đã có chủ trương đúng đắn giữ gìn lực lượng chính trị, duy trì
và phát triển lực lượng vũ trang, là cơ sở cho đấu tranh vũ trang sau đó
giành thắng lợi.