LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 13

Người trẻ tuổi áo xám “a” lên một tiếng, hỏi:

- Thông báo hả?

Trình Vân Hạc trầm giọng đáp:

- Mong Lý Liên Hoa Lý tiên sinh cho được gặp mặt, tại hạ có chuyện

quan trọng cần bàn.

Người trẻ tuổi mặc áo xám kia bỏ chổi xuống.

- Ta chính là Lý Liên Hoa.

Trình Vân Hạc đột nhiên trợn tròn mắt, há hốc mồm, lúc ấy, những người

xung quanh bỗng dưng nghĩ, có nhét vào miệng ông ta năm, ba quà trứng gà
có lẽ cũng vừa. Rồi ông nhanh chóng khép miệng, lại nặng nề ho thêm tiếng
nữa.

- Ngưỡng mộ đại danh của Lý tiên sinh đã lâu...

Vế sau ông không biết phải nói thế nào, đầu đuôi câu chuyện ông đã ghi

chép rất chi tiết vào tấm thiếp kia, mà tấm thiếp ấy đang bị kẹp trên chiếc
chổi của Lý Liên Hoa. Lý Liên Hoa đáp:

- Ngại quá, ngại quá... Nhà ta đồ đạc vương vãi đầy đất… - Hắn đưa tay

mời Trình Vân Hạc vào trong ngồi.

Quả nhiên trong lầu Liên Hoa vân cát tường đồ đạc vương vãi khắp nơi,

có búa đinh cưa rìu, có chổi có giẻ lau, bụi bặm mùn gỗ phủ khắp chốn, còn
cả mấy cái hòm không biết bên trong đựng thứ gì. Sảnh trước chỉ độc một
chiếc bàn một chiếc ghế, đều được đan bằng mây, không đáng hai mươi
đồng. Lòng Trình Vân Hạc đầy nghi vấn, nhưng danh tiếng của lầu Liên
Hoa vân cát tường nổi như thế, kẻ mặc áo xám kia lại ngồi trong lầu, bảo
ông phải nghi ngơ hắn là giả, thật sự ông không dám, đành cung kính ngồi
xuống trước mặt Lý Liên Hoa, kể lại một lượt chuyện đáng sợ mà mình đã
gặp vào nửa tháng trước cho hắn nghe.

... Nửa đêm canh ba, trong khách điếm Tiểu Miên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.