LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 149

Hoắc Bình Xuyên dồn lực vào tay, khẽ khàng làm gẫy then cài, đẩy cửa

ra. Phóng mắt nhìn vào trong thì thấy trong phòng đồ đạc đầy đủ, gạch lát
màu xanh sạch sẽ bóng loáng, giếng trời trong vườn có đá cuội xếp thành
chữ “Thọ”, cửa sau đóng chặt, không có gì khác lạ. Dương Thu Nhạc hỏi
đầy thần bí:

- Trong này có người không?

Mặc dù hắn nói không to lắm, nhưng do vận chân lực nên vang khắp cả

căn nhà, nếu trong này có người ở chắc chắn sẽ nghe thấy. Hoắc Bình
Xuyên sải bước đi trước, đẩy cửa. Trong phòng chăn màn hỗn loạn, quả
nhiên người đã bỏ đi, lư hương trên giường vẫn đang nhả khói trắng, mê
hương từ đó mà ra.

- Căn nhà này e là cũng phải mười mấy năm rồi? -Lý Liên Hoa khẽ đẩy

chấn song cửa sổ, cửa sổ ở đây giống lầu Liên Hoa của hắn, nếu không sửa
chữa chỉ e chưa tới nửa năm đẩy một cái là gẫy. - Chủ nhân hình như… hơi
nghèo khó. Rượu và đồ ăn bên giường rất đơn giản, ở phía Đông trấn Phác
Sừ có một quán rượu rất nổi tiếng, vậy mà hắn lại sai Tiểu Như đến tận
Phùng Kiến Tiên mua, có thể ngay việc một cân rượu rẻ được hai đồng mà
hắn cũng quan tâm.

Hoắc Bình Xuyên mỉm cười.

- Nếu chủ nhân là người nghèo khó, cho dù bỏ đi chắc cũng chẳng thể

đi xa, cuối cùng sẽ quay về thôi.

Lý Liên Hoa chau mày càng chặt hơn, lẩm bẩm:

- Có điều trong trấn Phác Sừ này chỉ có mấy trăm hộ dân, hắn đi đâu

được… Hơn nữa hắn còn mang theo phụ nữ… Chết rồi chết rồi, chỉ sợ hắn
không tới Di Hồng Viện thì sẽ tới khách điếm Hiểu Nguyệt thôi!

Mặt Dương Thu Nhạc đột nhiên biến sắc. Chẳng phải Tôn Thúy Hoa

cũng đang tới hai nơi này ư? Hắn nhón chân, bật người lên, chạy trên nóc
nhà đi về phía Di Hồng Viện. Hoắc Bình Xuyên nói nhanh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.