LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 150

- Lý tiên sinh tạm thời quay về Phùng Kiến Tiên trước đi, chỗ này nguy

hiểm! - Sau đó hắn cũng nhảy lên nóc nhà, chạy theo Dương Thu Nhạc.

Lý Liên Hoa ngẩng lên nhìn hai người họ rời đi, khẽ thở dài, ánh mắt hắn

khi ấy có chút buồn bã, quay người nhìn về phía đình viện không một bóng
người. Trong vườn có vài khóm mẫu đơn, mùa này chỉ còn lại những cành
khô khẳng khiu, tuyết đọng trên đó trắng muốt, chẳng có gì đẹp đẽ cả. Hắn
im lặng đứng trong sân rất lâu, sau đó quay người bước ra ngoài. Đi được
khoảng hơn mười bước, Lý Liên Hoa bèn dừng lại, xoay lưng về phía khóm
mẫu đơn, điềm đạm hỏi:

- Ai đó?

- Thính lực của ngươi, còn khá hơn ngày trước. - Vừa rồi trong khóm

mẫu đơn kia tuyệt không bóng người, giờ lại đột nhiên xuất hiện một kẻ
đang chắp tay sau lưng đứng đấy, có vẻ gã đứng rất lâu rồi, ngữ điệu chẳng
lộ tình cảm gì, không giống gặp bạn cũng không giống gặp kẻ thù.

- Là do lúc đặt chân xuống đất, ngươi đáp hơi nặng. - Lý Liên Hoa mỉm

cười. - Cho dù đã uống Quan Âm Thùy Lệ, nhưng vết thương của Minh
Nguyệt Trầm Tây Hải cũng không thể khỏi trong ngày một ngày hai…
Chẳng trách người không chịu để lại dấu chân trên tuyết, thân pháp Nhật
Túc của Địch Phi Thanh, dù là kẻ phàm phu tục tử cũng có thể nhận ra…

Người đứng sau khóm mẫu đơn im lặng một lúc.

- Dù đã thành ra bộ dạng thế này, Lý Tương Di rốt cuộc vẫn là Lý

Tương Di.

Giọng y chẳng hề thay đổi, nhưng qua ngữ ý có thể thấy y thật lòng tán

dương. Lý Liên Hoa phì cười.

- Quá khen, quá khen, Địch Phi Thanh cũng vẫn là Địch Phi Thanh, ta

còn tưởng vết thương Minh Nguyệt Trầm Tây Hải trong thiên hạ này không
có thuốc chữa, nào ngờ lại có Quan Âm Thùy Lệ chứ… Người tính không
bằng trời tính, câu nói ấy ai không tin chắc chắn sẽ phải chịu thiệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.