LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 155

- Như cô nương, thanh kiếm gỗ treo ở eo nàng khắc ở đâu đấy? Nhìn rất

tinh xảo, ta cũng muốn một cái.

Tiểu Như thoáng ngẩn ra.

- Là tôi tự…

Tôn Thúy Hoa cướp lời:

- Nàng tự khắc à? Sao lại nghĩ tới chuyện khắc một thanh kiếm? Thực

ra ta thấy khắc hai chữ “Như Ý” sẽ đẹp hơn thú vị hơn đấy.

Tiểu Như im lặng, một lúc sau, khi sắp tới cửa Di Hồng Viện, nàng mới

khẽ nói:

- Chàng… vốn có một thanh kiếm như thế này, có điều vì nuôi tôi nên

đã đem bán kiếm.

Tôn Thúy Hoa kinh ngạc. Nói như vậy thì người đàn ông nuôi gái ấy

chẳng phải chính là… Tiểu Như lại khẽ nói:

- Mặc dù chàng không chỉ có mình tôi là phụ nữ, nhưng tôi… Trong

lòng tôi vẫn vô cùng cảm kích.

Nói xong nàng chầm chậm bước vào Di Hồng Viện, rồi rẽ sang con

đường lát đá cuội bên phải. Tôn Thúy Hoa thấy nàng như vậy, miệng há hốc
mãi không khép lại được. Gái lầu xanh rung động ư? Vị khách háo sắc đó
khiến Tiểu Như rung động thì cũng thôi, nhưng rất có khả năng gã chính là
sư thúc mà tướng công đang tìm kiếm nhiều năm chưa thấy, đấy mới là lý
do khiến Tôn Thúy Hoa há hốc miệng không khép lại được. Đúng lúc này,
Dương Thu Nhạc và Hoắc Bình Xuyên đã sải bước tới, thấy nàng ngẩn ngơ
đứng trước Di Hồng Viện thì cùng đồng thanh hỏi:

- Nàng không sao chứ?

Tôn Thúy Hoa sững lại, vừa định trả lời là không sao, chưa đón được

con… thì đột nhiên thấy thắt lưng mát lạnh đau nhói. Nàng cúi đầu, đôi mắt
ở to như không thể tin được khi thấy một thứ rất quen thuộc lòi ra trước
ngực mình. Đó chính là một chiếc đũa, đang nhỏ máu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.