LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 210

Lý Liên Hoa cầm viên đá viết chữ “Mịch” rất lớn trên đất, sau đó từ từ

vạch một đường thẳng giữa chữ “Mịch”.

- Rất đơn giản…

Quách Đại Phúc nhìn hắn vạch thẳng đó, toàn thân chấn động thét lên:

- “Bất kiên bất tán”!

(*)

(*) Không gặp không về.

Ánh mắt mọi người đồng loạt hướng về chữ “Mịch” vừa bị vạch làm hai

kia, vậy là ý nghĩa của tờ giấy kỳ lạ này đã rõ.

- “Minh nguyệt chi thời, kính thạch chi bàng, giá y chi thân,bất kiến bất

tán”

(*)

. - Lý Liên Hoa chậm rãi nói . – Đây là thư tình của một người đàn

ông hẹn một người phụ nữ ra ngoài gặp mặt vào ban đêm.

(*) Khi trăng sáng, bên cạnh tấm gương,mặc áo cưới, không gặp không

về.

Mười sáu chữ này không phải là thứ mà Quách Khôn có thể viết ra,

Vương Hắc Cẩu nhìn một lúc, đột nhiên bảo:

- Vậy hung thủ giết người phụ nữ đầu tiên là ai?

Lý Liên Hoa thở dài.

- Làm sao ta biết được?

Vương Hắc Cẩu có lẽ còn chưa nghe rõ hắn nói gì, đã tự lẩm bẩm:

- Nếu Quách Khôn bắt chước hung thủ giết người, vậy có nghĩa từ năm

mươi năm trước, trong tay hung thủ đã có chiếc đầu lâu kia? Mà như thế
chẳng phải lại có một vụ ẩn án chưa phá tới nay không ai biết ư?

Lý Liên Hoa nhìn hắn với vẻ mặt có lỗi.

- Ta không…

Chữ “ biết” còn chưa nói ra, Vương Hắc Cẩu đã túm lấy ngực hắn,

nghiến răng nghiến lợi bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.