LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 220

- Những việc mà cha ngài làm, ông ta có bắt chước không?

Hắn vừa dứt lời, dụng ý không cần nói ai cũng hiểu. Đột nhiên Quách

Đại Phúc trợn tròn mắt, Vương Hấc Cẩu buột miệng:

- Ý ngươi là…

Lý Liên Hoa bất lực lẩm bẩm:

- Ý ta là… ta cho rằng…chỉ là ta cho rằng…các ngươi có thể không nghĩ

như thế…ta cho rằng dù là một kẻ ngốc, nhưng không phải ai ông ta cũng
học, người mà ông ta bắt chước học theo, phải là người bình thường thân và
quen thuộc với ông ta nhất. Người này phải là người hàng ngày dạy dỗ ông
ta, và cũng thường xuyên khen ngợi hành động mô phỏng bắt chước của
ông ta.

Vương Hắc Cẩu chau mày.

- Việc này…- Đây không thể là lý do để nhận định Quách Càn chính là

hung thủ.

Lý Liên Hoa đột nhiên cười.

- Tạm thời không nói đến việc người mà Quách Khôn bắt chước có phải

là Quách Càn hay không, chúng ta bắt đầu nói từ người chết trước, có đầu
lâu nhất định có người chết. Nhưng cả bà Khương lẫn viên ngoại lang cũng
không hề có ấn tượng gì về việc hơn năm mươi năm trước, Thái Liên Trang
từng có khách và người khách này lại còn biến mất, nếu năm xưa có chuyện
ấy thật thì dù Quách gia có ý che giấu, người mất tích ở Thái Liên Trang tất
cũng sẽ gây ồn ào một phen, sao có thể không có ấn tượng gì được? Điều
đó cho thấy người chết không phải khách đường đường chính chính ở Thái
Liên Trang, ít nhất thì đa số mọi người đều không biết hắn có mặt ở Thái
Liên Trang.

Quách Đại Phúc gật đầu. Năm mươi năm trước,Thái Liên Trang không

nhiệt tình trong việc lưu giữ quý nhân nhã sĩ, Quách Càn bận rộn việc làm
ăn, bạn bè không nhiều, khách cũng rất ít. Lý Liên Hoa nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.