LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 258

trà nóng thơm mát, tâm trạng y bỗng trở nên bình tĩnh lạ thường, từ tốn
uống trà. Lý Liên Hoa cùng uống với y, khóe mắt vẫn thận trọng nhìn y, cứ
như y có thể tự vẫn bất kì lúc nào vậy. Vân Bỉ Khâu đột nhiên thấy rất buồn
cười.

- Ha ha… khụ khụ… Ta nực cười lắm sao?

Lý Liên Hoa lắc đầu, mỉm cười đáp:

- Con người mà, có lúc là thế, nếu không thì sống sẽ không vui.

Vân Bỉ Khâu lẩm bẩm đáp:

- Hay cho câu “sống sẽ không vui”! Lý Liên Hoa, ngươi nói xem, vì một

người phụ nữ mà ra tay hạ độc với người bạn mình kính trọng nhất, hại
người ấy rơi xuống biển sâu, xương cốt tan rã, có đáng chết không?

Lý Liên Hoa thậm chí còn không chớp mắt.

- Đáng chết.

Vân Bỉ Khâu cười khổ, uống một chén trà nữa, ực một tiếng như uống

rượu.

- Bởi vì… người phụ nữ đó cho ta biết, không cho phép Lý Tương Di

xuất hiện ở nơi huyết chiến, nàng định cùng chết với Địch Phi Thanh. Nàng
khổ sở yêu Địch Phi Thanh mười ba năm, nhưng từ đầu tới cuối hoa rơi hữu
ý mà nước chảy vô tình, nàng nói nàng không thể để y chết trong tay người
khác… Ta… ta sao biết nàng lại gạt ta… Ngươi… Không, võ công của
Môn chủ thâm sâu khó dò, nếu ta không hạ loại độc kịch liệt nhất, sao có
thể ngăn người tới chỗ hẹn? Ta còn tưởng chỉ cần làm người chậm một
bước, ta có thuốc giải trong tay, không phải lo lắng gì cả, nhưng… Thì ra tất
cả không phải vậy, tất cả đều do ta ngu ngốc đến nực cười… - Y vẫn lẩm
bẩm một mình. – Nếu ngươi là Môn chủ, ngươi có hận ta không?

Lý Liên Hoa khẽ khàng thở dài, ôn hòa đáp:

- Nếu ta là hắn, đương nhiên sẽ hận ngươi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.