LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 257

trượng Vô Liễu chê căn nhà nặng nề thô kệch, bèn tặng lại cho ta. Giờ ngài
ấy đang thanh tu trong Phổ Độ Tự, căn nhà này không phải do ta ăn trộm ăn
cắp mà có, ngươi có thể đến gặp để hỏi cho rõ.

Phương trượng Vô Liễu khi còn trẻ đúng là một lục lâm hảo hán danh

tiếng hiển hách, Vân Bỉ Khâu biết điều ấy, chỉ là càng nghe Lý Liên Hoa
nói càng thấy lạ, hoàn toàn không đáng tin, nhưng Lý Liên Hoa nói rất
thành thật, còn mang Phương trượng Vô Liễu ra làm chứng, không tin cũng
khó. Nếu là bình thường, Vân Bỉ Khâu suy nghĩ luôn rõ ràng mạch lạc,
tuyệt đối không cho phép Lý Liên Hoa ăn nói bừa bãi như thế, nhưng lúc
này y đang hỗn loạn, tâm tư phiền muộn bất an, thực sự không phân biệt
những lời của hắn là thực hay giả, ngẩn ngơ nhìn vào mặt Lý Liên Hoa.

- Ngươi… ngươi… nếu là Môn chủ… chắc là sẽ… hận ta thấu xương? –

Y lẩm bẩm. – Ta xin lỗi… khắp trên dưới Tứ Cố Môn nên… Sớm nên chết
từ lâu rồi…

Nói xong y quay người đi ra ngoài, con dao trên tay vẫn nhằm thẳng vào

tim như kẻ mất hồn, không biết lúc nào sẽ đâm.

- Này Bì đại hiệp. – Lý Liên Hoa gọi từ phía sau. – Ta thấy tâm trạng đại

hiệp không tốt lắm, đã đến nhà rồi, sao không vào uống chén trà?

Vân Bỉ Khâu ngẩn người, quay lại nhìn hắn.

- Uống trà?

Lý Liên Hoa chỉ chỉ vào trong nhà, một bình trà xanh nghi ngút khói đặt

trên bàn giữa phòng. Bàn gỗ trà nóng, chủ nhân mỉm cười hòa nhã, đột
nhiên Vân Bỉ Khâu hạ quyết tâm, sải bước vào trong. Lý Liên Hoa gạt hết
chổi và giẻ lau nhà sang một bên, thấy Vân Bỉ Khâu đặt con dao găm xuống
bàn, không kìm được nhặt lên đem bỏ vào ngăn kéo ở nơi xa nhất trong
phòng, sau đó chỉnh sửa y phục, mỉm cười nho nhã ôn hòa.

- Mời dùng trà.

Vân Bỉ Khâu thấy hắn thận trọng dùng hai ngón tay nhón con dao găm,

cảm thấy có chút buồn cười. Trong căn phòng sáng sủa sạch sẽ, bên bàn gỗ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.