LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 365

Hai người nghe thấy thế thì bán tín bán nghi. Rồi bọn họ lại thấy Lý Liên

Hoa bẻ nhánh “thảo dược” kia, quả nhiên bên trong chảy ra một thứ chất
lỏng đỏ tươi như màu máu, trong lòng cũng tin tưởng hơn nhiều. Lý Liên
Hoa lại nói tiếp:

- Đem cỏ này trọn lẫn với một số chất kịch độc như hạc đỉnh hồng, thạch

tín, độc khiên ky, mật khổng tước… sau đó sắc lên đến khi còn khoảng nửa
bát, nhân lúc thuốc còn nóng rót luôn vào trong cổ…

Hắn mới nói được một nửa, Công Dương Vô Môn đã lạnh lùng cắt

ngang:

- Nói năng linh tinh. Mấy loại độc dược này dễ bốc hơi, đun trên lửa sẽ

hoàn toàn mất đi hiệu lực.

Lý Liên Hoa mặt không biến sắc.

- Điểm quan trọng ở đây là cho thêm dược thảo cải tử hoàn sinh. Bốn

năm trước, lúc cứu Thi Văn Tuyệt, ta đã phát hiện ra phương thức bí truyền
này. Năm đó, ta sắc bốn loại độc dược kia vốn định lấy độc trị độc vì trong
người Thi Văn Tuyệt có độc, gần như đã vô phương cứu chữa. Thế nhưng,
sau khi sắc bốn loại đọc đó với nhau thì dược tính giảm đi rất nhiều, chỉ còn
lại một chút hơi độc, dùng nó để kích thích kinh mạch. Cơ bắp huyết khí
của người đã chết được độc dược kich thích, lại được loại dược quý hiếm
hỗ trợ, chưa tới ba ngày, người đó có thể cải tử hoàn sinh… Ta đã thử nhiều
lần rồi, có thể nói rất linh nghiệm.

Công Dương Vô Môn khẽ nhíu mày. Quan Hà Mộng vốn muốn phản bác

lại nhưng nghe mấy câu không phải dược lý, nên cũng không biết phải bắt
đầu từ đâu. Cuối cùng, gã nhịn không được mà buột miệng thốt ra một câu:

- Chỉ mới nghe qua “độc dược kiến huyết phong hầu

(*)

, còn đọc có thể

kích thích khí huyết thì đây là lần đầu tiên ta nghe tới.

(*) Độc gặp máu là chết.

Lý Liên Hoa gật đầu liên tục:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.