LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 86

vị hoàng đế tại vị hơn ba mươi năm, đúng là một chuyện vô cùng kỳ lạ. Cát
Phan sờ lên bức phù điêu lưu ly đó, dùng mũi kiếm gõ khẽ, nhưng xung
quanh chẳng có gì khác thường xảy ra.

- Chỗ này đúng là hơi kỳ lạ, nhưng cửa vào ở đâu?

- Cửa vào Nhất Phẩm Phần chắc chắn không phải được đào mà thành. -

Trương Thanh Mao đột nhiên lên tiếng. - Ta ở Hi Lăng hơn ba năm nay, chỗ
dựng bức phù điêu này người qua kẻ lại, chưa từng thấy ai đào bới gì ở đây,
cũng chẳng thấy có đống đất nào bị hất lên cả.

Mắt Phương Đa Bệnh sáng lên.

- Vậy chắc có nút bấm rồi.

Cát Phan lẩm bẩm:

- Có nút bấm… nhưng đằng sau mỗi viên gạch đều đặc ruột, rốt cuộc lối

vào ở đâu? - Y nhìn xung quanh rất lâu, lại nói. - Chỗ này cũng chẳng có
thứ gì có thể đột nhiên bật ra hoặc trượt ra do kéo giật cả, vậy nút bấm đó
nằm ở đâu? Sự suy tính của tiền nhân thực khiến hậu nhân phải vô vàn kính
phục.

Phương Đa Bệnh liếc xéo Lý Liên Hoa, nghĩ thầm, Hắn đã nói là tìm ra

rồi chẳng lẽ là nói dối? Có điều chuyện lừa gạt lẫn nhau vốn là chuyện
thường tình, không lừa gạt mới lạ, ái chà không đúng, hắn nói bổn công tử
tìm ra, nếu hắn không tìm ra cửa chẳng phải bổn công tử sẽ mất mặt ư?
Đương lúc Phương Đa Bệnh lòng đầy phẫn nộ, đầu gối y đột nhiên tê cứng,
không biết có thứ gì đó đập vào huyệt Huyết Hải của y. “Bộp” một tiếng, y
té lăn ra đất. Mọi người kinh ngạc kêu lên.

- Phương công tử?

Phương Đa Bệnh nằm bò trên mặt đất, cằm dính sát xuống đất nhìn về

phía trước, đột nhiên phát hiện một hiện tượng kỳ lạ. Lúc này đang là lúc
mặt trời mọc, ánh sáng ngập tràn, y nhìn thấy từ mũi mình trở xuống đến
chân bức phù điêu bằng lưu ly, toàn bộ cát ở khoảng cách ấy đều bị kẹt ở
phía trước, mấy kẽ hở gần chỗ y gần như không có cát, những kẽ hở gần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.