LIÊN HOA LÂU - TẬP 1 - Trang 93

Cát Phan giơ cao bó đuốc, soi lên tường, trên bức tường đá vốn khắc đầy

chữ Phạn, lúc này lại xuất hiện nhiều vết binh khí chặt chém, trên đất cũng
có rất nhiều vết đào đục, một thanh kiếm cong queo đến mức không còn
nhìn ra hình dạng rơi dưới đất, mũi kiếm vẫn cắm vào khe đá dưới góc
tường.

- Chỉ e khi họ vào cánh cửa này vốn đang mở, tới lúc họ tập trung trước

cánh cửa để bàn xem mở bằng cách nào, thì có người đã đóng cánh cửa
chạm hình ma quỷ đằng sau họ kia. Con đường hầm này ngày một dốc, nếu
hai cánh cửa vốn đang mở cả, quả cầu đá lại chặn bên cánh cửa, khi cửa
đóng vào quả cầu sẽ lăn xuống chặn sau cửa, cho dù Ngô Quảng và Mộ
Dung Vô Nhan có bản lĩnh tới thế nào cũng chẳng thể ra được.

Trương Thanh Mao chăm chú ngắm nghía cánh cửa đá vẽ hình ma quỷ

sau lưng mình, sống lưng lạnh buốt, bỗng nghe Phương Đa Bệnh tiếp lời:

- Thực ra cũng không cần dùng lực, chỉ cần khẽ đẩy cánh cửa một cái,

quả cầu đá sẽ tự động chặn cánh cửa, mà quả cầu khá lớn, lực ép của nó lên
hai cánh cửa chẳng ai có thể ngăn được, nếu lại còn ở trong bóng tối, muốn
kịp thời tìm ra khe hở để mong thoát chết không phải điều dễ dàng.

- Ở đây có một tấm da dê. -Lý Liên Hoa nhặt vật gì đó lên. - Trên tấm

da dê có địa đồ, trên địa đồ có… - Hắn nghi hoặc nhìn tấm bản đồ. - Quan
Âm?

Hắn chỉ vào cánh cửa đá trước mặt.

- Ngươi muốn nói bức tượng quan âm này ư? - Phương Đa Bệnh ghé

mắt nhìn.

- Chỗ ta cũng nhặt được một mảnh, hình vẽ trên ấy giống mảnh của tiên

sinh. - Dương Thu Nhạc cũng nhặt một vật lên. - Ở đây còn có một… Á…

Ngọn đuốc trên tay hắn đột ngột chiếu sáng chân cánh cửa khắc hình

Quan Âm, là một tấm da dê phủ lên đống xương cốt lâu ngày, đã đen cả lại.

- Ở đây có người chết!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.