LIÊN HOA LÂU - TẬP 2 - Trang 212

sản kếch xù kia, cũng sẽ rơi vào trong tay những người tạo dựng câu
chuyện kia. – Hắn chăm chú nhìn Mộ Dung Yêu, ánh mắt không hề hung
hăng khiếp người mà vô cùng hòa nhã và kiên nhẫn. – Mộ Dung công tử,
ngươi là một trong số đó.

Mộ Dung Yêu cười lạnh một tiếng.

- Ngươi có bằng chứng gì chứng minh ta là một trong số đó chứ?

Lý Liên Hoa vô cùng bình tĩnh nói:

- Thứ nhất, ngươi không ăn món canh cá hồi hoa hiên nấu rau thơm

được làm vô cùng thông minh kia. Thứ hai, ngươi và Xích Long cô
nương cực kỳ hợp ý nhau. Thứ ba, ngươi ra sức nói có cao thủ giỏi
ngang Địch Phi Thanh đã giết chết Ngọc Lâu Xuân. Thứ tư, trên Hương
Sơn, ngươi xuất hiện khi cầm trong tay tàn chi của Ngọc Lâu Xuân, câu
chuyện về cao thủ võ lâm mang xác Ngọc Lâu Xuân ném khắp nơi
không hề tồn tại, vậy thì tay trái Ngọc Lâu Xuân trong tay ngươi từ đâu
mà ra? – Lý Liên Hoa nói từng chữ một. – Bất luận là từ đâu mà ra, nói
tóm lại, chắc chắn không phải là ngươi nhặt được trong sơn cốc ở Hương
Sơn.

Mộ Dung Yêu biến sắc, y còn chưa nói gì thì Lý Liên Hoa đã mỉm

cười với Lý Đỗ Phủ.

- Lý đại hiệp, ngươi là kẻ thứ hai trong số đó.

Lý Đỗ Phủ “hừ” một tiếng.

- Sao có thể khẳng định như vậy?

Lý Liên Hoa nói:

- Lý do giống hệt với Mộ Dung công tử thôi, nói không chừng còn

thêm một việc nữa, sáng sớm hôm nay, ngươi cố tình lên núi muộn,
mang theo tàn chi của Ngọc Lâu Xuân giấu trong núi, rồi lại cùng Mộ
Dung Yêu vờ như nhặt được.

Lý Đỗ Phủ khẽ biến sắc.

- Nói linh ta linh tinh! Đông Phương Hạo cũng đâu có ăn canh, vậy

hắn nhất định cũng là một trong số đó rồi.

Lý Liên Hoa thở dài, lẩm bẩm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.