LIÊN HOA LÂU - TẬP 2 - Trang 76

của y nhìn thẳng vảo mặt Quan Hà Mộng. – Đêm qua, người mà ta muốn giết không
phải là Tô cô nương mà là Quan đại hiệp.

Tất cả mọi người nghe thấy vậy đều giật mình. Quan Hà Mộng cũng

rất ngạc nhiên. Lại nghe Dương Thùy Hồng nói một cách lạnh lùng:

- Dương mỗ chịu ơn Quan đại hiệp cứu mạng, vốn không nên bất kính với Quan

đại hiệp. Nhưng ngày hôm đó, Dương mỗ cùng sư đệ tới xin cứu, rõ ràng Quan đại
hiệp có linh dược trong tay nhưng lại khoanh tay không cứu sư đệ của mỗ. Dương
mỗ nghĩ mãi không hiểu… - Giọng y đột nhiên cao lên nhưng lại có phần thê lương. –
Rõ ràng Quan đại hiệp có kỳ dược “Thu Ba” dùng để giải độc, tại sao lại nói là thiếu
thuốc, không cứu sư đệ của Dương mỗ? Lẽ nào ngươi chỉ có danh đại hiệp hão
huyền, không nỡ bỏ một chút Thu ba để cứu người?

Sắc mặt của Quan Hà Mộng tái nhợt.

- Quý sư đệ trúng phải loại độc mà Quan mỗ chưa từng thấy. Trong y thư có ghi

rằng cỏ “không nhãn” có thể trị liệu. Có điều Quan mỗ không phải là không cứu, mà là
không có loại dược liệu này.

Dương Thùy Hồng tức giận nói:

- Kỳ dược Thu Ba có thể giải được bách độc! Ngươi… lẽ nào do trong y thư không

ghi Thu Ba có thể giải được chất độc này mà ngươi để cho hắn chết sao… Ngươi
cũng biết thể chất của hắn đặc biệt, bị ong mật đốt khiến cho toàn thân bị phù. Cho dù
ngươi không nỡ bỏ ra một chút Thu Ba nhưng chỉ cần ngươi ra tay chữa trị thì có lẽ
hắn cũng không chết như vậy. Đồ lang băm giết người, lang băm giết người!

Phương Đa Bệnh vốn đang kinh ngạc, nhưng khi nghe thấy mấy chữ

“lang băm giết người” thì lại suýt chút nữa phì cười. Trên đời này lang
băm thật là nhiều… Quan Hà Mộng đập mạnh vào bàn đá, khiến cho cái
bàn nứt toác:

- Y thư không ghi chép lại rõ ràng làm sao ta dám tự ý mình làm bừa? Sử dụng

dược liệu bừa bãi, có khác nào lấy người để thử thuốc, xem mạng con người như cỏ
rác?

Dương Thùy Hồng vẫn nói lạnh lùng:

- Chẳng phải là ngươi xem mạng người như cỏ rác, mà là ngươi bảo thủ, ngu

xuẩn! Chẳng lẽ ngươi là một vị hiệp y chỉ biết nói bậy? Trong y thư không ghi thì
ngươi không làm? Chúng ta gọi ngươi là Nhũ Yến Thần Châm thì có ích gì? Lang
băm! Lang băm! Ta không giết ngươi thì thấy có lỗi với những anh linh đã chết vì
ngươi.

Nói xong, y rút cây Bạch Mã Kim Lạc Tiên ra khiến cho trong không

khí vang lên một tiếng nổ nhỏ. Trán Dương Thùy Hồng nổi đầy gân
xanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.