LIÊN HOA LÂU - TẬP 2 - Trang 92

Liên Hoa có thuốc hay nước gì đó tốt, cho chúng ta thoa nhanh lên.

Người nói là tên có miệng rộng. Gã duỗi chân ra, để lộ đôi chân đầy

vết muỗi đốt.

- A!

Lý Liên Hoa lại thốt lên một tiếng "a". Tên có sống mũi cao và đôi

mắt nhỏ cả giận nói:

- A cái gì mà a? Nhanh lấy thuốc cho chúng ta.

Lý Liên Hoa chưa kịp mở miệng thì tên có cặp mắt như mắt ốc nhồi

đã cười nói:

- Chúng ta... cần gì phải nói to như vậy. Người ta còn chưa nói có

cho...

Lý Liên Hoa lại áy náy nói:

- Ta không có thuốc trị muỗi đốt...

Tên miệng rộng đang ngồi gãi chân nghe thấy vậy thì nổi giận.

- Tại sao lại không có? Phó Hoành Dương nói Lý Liên Hoa trị được hết tất cả mọi

bệnh trong thiên hạ, ngay cả người chết cũng có thể cứu sống, huống chi là mấy con
muỗi?

Lý Liên Hoa thẹn nói:

- Không có...

Người nọ giận tím mặt, quát:

- Ta không tin cả mấy trăm người trên ngọn núi này lại không có ai cần tới thuốc

mỡ trị muỗi đốt. Ngươi tránh ra, để chúng ta tự tìm.

Lý Liên Hoa lại nói:

- Ta còn chưa lau xong bàn. Các vị chờ ta làm xong rồi tìm cũng không muộn...

Còn chưa nói dứt câu, tên miệng rộng đã giơ tay túm lấy cổ áo của

hắn nhấc lên. Hai người còn lại lục tất cả các ngăn kéo nhưng chỉ thấy
mấy quyển tiểu thuyết truyền kỳ, một vài mảnh khăn lau bụi, hai bộ
trang phục, một đôi giầy và rất nhiều chai thuốc không. Tên miệng rộng
cảm thấy chỗ bị muỗi đốt càng lúc càng nóng liền vội hỏi:

- Thuốc để ở đâu?

Lý Liên Hoa nói:

- Người trong bổn môn có võ công cao cường, khí thông trăm khiếu, tản khắp da

thịt, mấy con muỗi nhỏ đó thì cắn làm sao được...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.