LIÊN HOA LÂU - TẬP 3 - Trang 21

- Mấy… mấy ông lão sao? Phương Đa Bệnh đột nhiên quên mất vừa rồi

Lý Liên Hoa rõ ràng đã ví mình là Hồng Phật. -- Ở đâu hả?

Lý Liên Hoa chỉ vào nơi vừa rồi "ông lão kia" xuất hiện.

- Chỗ kia kìa. – Kế đó lại chỉ vào chỗ thiếu nữ nọ đi vào. – Chỗ này nữa.

Hô hấp Triển Vân Phi chậm lại, y cầm chuôi kiếm, lẳng lặng tiến lại gần

hai gian phòng, Lý Liên Hoa thở dài.

- Trong gian bên trái có hai người chết, trong gian bên phải cũng có hai

người chết.

Phương Đa Bệnh nghiêm mặt, lắc mình định xông vào gian phòng ở

giữa. Lý Liên Hoa giơ tay lên.

- Từ từ, có độc đấy.

- Độc? – Phương Đa Bệnh ngạc nhiên. – Sao ngươi biết có bốn người

chết, lại biết có độc?

- Ta chẳng biết gì cả. – Lý Liên Hoa cười khổ. – Ta chỉ biết rằng nơi này

rõ ràng rất không ổn, nhưng nếu là một cái bẫy thì đúng là có hơi dễ nhận
ra. Một ông lão còng lung và một đứa bé làm sao có thể sống một mình lâu
như vậy ở nơi núi rừng hoang vắng này chứ? Nơi này không có đất trồng
rau cũng không có ao cá, lại cách thị trấn mấy chục dặm, cho dù trong nhà
có kho báu, không thiếu bạc nhưng chẳng lẽ hàng ngày bọn họ có thể vác
mấy trăm cân gạo lặn lội mấy chục dặm đường sao? Không cần nói đến
chuyện bọn họ hoan nghênh người lạ đêm khuya đến đây như vậy, giải
thích duy nhất chính là… bọn họ rất hoan nghênh người ta bước vào căn
nhà này, bất kể đó là ai.

- Sau đó thì sao? – Triển Vân Phi quả nhiên trước giờ không nói lời thừa

thãi, y hỏi thẳng.

- Sau đó thì… sau đó thì ta đi vào, nhưng chẳng phát hiện ra cái gì kỳ lạ

cả, trong khắp gian phòng còn có tiếng hô hấp yếu ớt của người thứ ba và
người thứ tư. – Lý Liên Hoa thở dài. – Nhưng ta nằm xuống chưa được một
lúc thì hơi thở của bốn người xung quanh đột nhiên biến mất… thời gian
ngắn như vậy, không phát hiện ra bất kỳ âm thanh nào, cũng không có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.