LIÊN HOA LÂU - TẬP 3 - Trang 236

trước cảnh sắc bên ngoài, y cũng thấy rất ngạc nhiên khi có người trồng
nhiều loại hoa nho nhỏ màu tím với nhau.

(*) Là tên gọi chung của nhiều loại nhạc cụ kéo dây được sử dụng trong âm nhạc Trung

Quốc, phổ biến nhất là đàn nhị hồ.

Ban đầu hai bên đường trồng những bông hoa tim tím nhỏ xíu, tiếp đó là

các loại hoa như tường vi, hồng hạnh, mẫu đơn, đỗ quyên… dần xuất hiện.
Xe ngựa đi vào khá lâu mới nhìn thấy một tòa biệt viện trong biển hoa. Biệt
viện chiếm một diện tích đáng kể, rường cột chạm trổ cực kỳ sang trọng, tử
đằng leo đầy trên tường và cửa, hai đệ tử mặc áo của môn phái màu đỏ
đứng canh cổng, ai nấy dáng người thẳng đứng, ánh mắt sắc bén. Nếu như
bên cạnh không có những đóa hoa nở rộ và đàn ong mật bay lượn, thỉ đây
quả thật là nơi khiến người ta cảm thấy kính nể.

Tiềng hồ cầm vẫn còn đó, tiếng đàn nhỏ nhưng réo rắt quẩn quanh, kéo

dài đến bất tận như muốn nói lên nỗi xót xa nào đó.

- Hồ cầm của ai vậy? – Lý Liên Hoa chân thành tán dương. – Lâu lắm rồi

ta không được nghe tiếng hồ cầm nào hay như vậy.

Bạch Thiên Lý không để tâm lời hắn lắm.

- Là tiếng đàn của Thiệu sư đệ.

Lý Liên Hoa nòi:

- Khách khí rồi, khách khí rồi. Hồ cầm của quý sư đệ thật hay không sao

tả xiết, nhưng không biết vì sao hắn lại đau lòng đến mức kéo khúc đàn thê
lương đến vậy?

Bạch Thiên Lý càng thêm mất kiên nhẫn.

- Thiệu sư đệ nhỏ tuổi chưa hiểu chuyện, mới đây đã kết giao với một

người bạn Ma giáo, bị Minh chủ nhốt trong Mẫu Đơn Viện để suy ngẫm.

Lý Liên Hoa sững người.

- Ma giáo?

Bạch Thiên Lý gật đầu. Lý Liên Hoa càng thêm sửng sốt, hắn nghiêm

túc thỉnh giáo:

- Dám hỏi trong võ lâm hiện tại, môn phái nào đã thành ma giáo vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.