LIÊN HOA LÂU - TẬP 3 - Trang 40

(*) Nội kình: Hiểu nôm na là nội công trong võ thuật.

- Công lực của ngươi…

Lý Liên Hoa mỉm cười.

- Bây giờ nếu ngươi muốn bò dậy tỉ võ với ta, tất nhiên là ta thua chắc

rồi.

Triển Vân Phi lắc đầu. Từ xưa đến nay y không phải người nói nhiều,

nhưng lần này lại có hơi cố chấp, y gằn từng chữ, hỏi:

- Có phải là vết thương chịu ở biển năm đó không?

Lý Liên Hoa nói:

- Cũng không hoàn toàn.

Triển Vân Phi không hỏi tiếp nữa, y thở hắt ra, vươn tay sờ tìm chuôi

kiếm nhưng lại chạm vào khoảng không. ĐÚng vào lúc này, có tiếng động
nho nhỏ vang lên cách đó không xa, hai người lập tức lặng thinh. Chỉ nghe
loáng thoáng có tiếng thứ gì đó bằng sắt đang lê dưới đất, chầm chậm đi
đến, ngay sau đó lại có tiếng bánh xe vang lên. Âm thanh đến từ một thông
đạo khác cahcs đó không xa, tiếng sắt lê dưới đất rất nhẹ, đợi âm thanh đó
đi qua, Triển Vân Phi nén giọng nói:

- Xích sắt.

Lý Liên Hoa gật đầu. Không sai, tiếng sắt kéo lê đúng là từ mấy sợi xích

sắt. Trong động đá vôi cổ quái này, là kẻ nào mang xích sắt đến vậy? Khi
âm thánh đó đi ngang qua, ở cửa hang lóe lên một cái bóng trắng chỉ mặc
trung y. Phương Đa Bệnh càng ngày càng gầy đét như que củi đang ôm một
cái bình sứ có chop cao quay về, bình an vô sự. Lý Liên Hoa vội vàng đến
xem cái bình sứ đó, bên trong đúng là nước sạch. Triển Vân Phi mất nhiều
máu nên thực sự đang khát, y cũng không khách khí, nhận lấy uống ừng ực.
Phương Đa Bệnh ngại ngùng đứng bên cạnh nhìn, Lý Liên Hoa liếc nhìn y,
thở dài.

- Ngươi kiếm đâu ra cái bình của người chết thế?

Hắn vừa nói dứt lời, Triển Vân Phi như bị nghẹt thở, nhưng vẫn uống

tiếp, Phương Đa Bệnh cười gượng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.