LIÊN HOA LÂU - TẬP 4 - Trang 149

- Nhưng ngày Lỗ Phương bị điên, trong điện Cảnh Đức vãn còn rất nhiều

người khác…

Phương Đa Bệnh quả quyết nói:

- Trong điện Cảnh Đức, hiểu được Lỗ đại nhân cũng chỉ có vài người, là

Lý đại nhân, Thương đại nhân, Triệu đại nhân. Nếu Lý đại, Thương đị nhân
người trước kẻ sau đều đã chết, vậy tất nhiên sẽ không phải hung thủ.

Hoành Chủy gật đầu.

- Với cách nói như vậy của ngươi, hung thủ vì sao không phải là Triệu

Xích, mà lại là Lưu Khả Hòa?

- Triệu đại nhân không chết, là vì hắn thực sự chẳng biết gì cả. – Phương

đại nhân nói. – Hoặc là hắn không biết quá nhiều. Hoàng thượng có biết
sáng sớm hôm na, Triệu đại nhân mang theo một rương châu báu hiếm có
trên đời chuẩn bị quay về Hoài Châu, còn tên hung thủ giết người kia thì lại
không quan tâm đến châu báu.

Hoành Chủy lấy làm lạ:

- Châu báu? Triệu Xích lấy đâu ra nhiều châu báu như vậy?

Phương Đâ Bệnh giơ thẳng một ngón tay lên, học theo điệu bộ thần bí

của Lý Liên Hoa ‘suỵt” một tiếng.

- Hoàng thượng, chuyện Lý đại nhân, Thượng đại nhân và Vương công

công bị hại, nói ra thì phức tạp lắm.

Hoành Chủy hiểu ý của y, khẽ gật đầu, quay sang liếc nhìn Phương Tắc

Sĩ và Chiêu Linh Công chúa. Hai người khôn khéo thế nào chứ? Ai nấy đều
hiểu ý cáo lui, chỉ để lại Phương Đa Bệnh và Hoành Chủy. Hoành Chủy
chắp tay sau lưng đi vài bước trong phòng, sau đó quay người lại.

- Ngươi nói hung thủ là Lưu Khả Hòa? Hắn và mấy người Lỗ Phương

không thù không oán, vì sao lại muốn giết người?

Phương Đa Bệnh nói:

- Chuyện này nói ra thì dài. Hoàng thượng có biết trước đây không lâu,

trong giang hồ có một thanh niên tên Thanh Lương Vũ, không tiếc mạo
hiểm thân mình để có được một thanh bảo kiếm. Ầy… Người thanh niên đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.