LIÊN HOA LÂU - TẬP 4 - Trang 166

Phương Đa Bệnh ngẩn ra. Con rùa đồng đó… con rùa đồng đó trông như

thế nào y còn chả biết, huống hồ là ở đâu… Đúng vào lúc y đang trố mắt ra
thì nhìn thấy một vật rơi từ trên không xuống, Phương Đa Bệnh phản ứng
nhanh nhạy, chụp lấy. Hoành Chuỷ trơ mắt nhìn cái thứ bỗng dung lại xuất
hiện đó, ngài chỉ vào nó.

- Đó đó đó đó… đó là…

Phương Đa Bệnh đưa thứ đó lên, nghiêm nghị đáp:

- Hoàng thượng, đây chính là con rùa đồng đó.

Hoành Chuỷ cảm thấy rất hỗn loạn.

- Không không không, trẫm… trẫm muốn nói con rùa đồng đó sao lại…

sao lại đột nhiên ở đây…?

Phương Đa Bệnh nghiêm mặt lại.

- Hoàng thượng anh minh, tất nhiên là có thần linh phù hộ để tất cả mọi

việc đều hoàn thành. Hoàng thượng kêu gọi rùa đồng, rùa đồng xuất hiện
chính là số trời đã định, điềm lành đã hiện.

Hoành Chuỷ nghẹn lời, ngài lùi lại mấy bước, dựa nửa người vào chiếc

bàn gỗ.

- Hả… hả?

Phương Đa Bệnh lật con rùa lên, trên bụng nó quả nhiên có thể thấy lờ

mờ ba chữ “Lưu Thu Minh”. Hoành Chuỷ nhận ra con rùa này, đó chính là
vật đeo của bách quan, tuyệt đối không thể mô phỏng theo được, ngay sau
đó sắc mặt ngài xám xịt.

- Cực Lạc Tháp sập xuống đúng như dự tính, biến thành giếng nước,

thân là thái giám xây dựng, Lưu Thu Minh chắc chắn sẽ bị Thái tổ trị tội,
vậy nên ông ta nhất định phải trộm báu vật rồi trốn đi ngay đêm đó. –
Phương Đa Bệnh đặt con rùa bên cạnh Hoành Chuỷ. – Ông ta chuyển châu
báu đến giấu trong căn mật thất kia, kết quả châu báu vẫn còn nhưng Lưu
Thu Minh thì mất tích, như vậy nói lên điều gì? – Y gằn từng chữ. – Nói lên
rằng… ông ta đã bị chôn cùng người ở dưới giếng kia.

- Nói… nói vớ vẩn! – Hoành Chuỷ tức giận quát lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.